411- SỐNG TRẦM LẶNG ĐỘC CƯ ĐỂ GIỮ GÌN KHẨU NGHIỆP
(47:36) Vậy
tóm lại, bốn cái hành động của miệng của mình, thì khi mà học biết
được bốn cái hành động thiện này thì từ đây về sau chúng ta phải cố
gắng mà thực hiện giữ gìn cái khẩu nghiệp.
Trước tiên
là chúng ta nên tập độc cư, nên giữ cái miệng của mình, mà thường
Thầy nhắc các con là sống trầm lặng. Như vậy là mình sống ở trong
cái tâm hồn trầm lặng của mình, mình ưa thích trầm lặng nè, mình
sống trầm lặng nè, mình ca ngợi trầm lặng nè, mình tìm cái nơi để
mình được sống trầm lặng.
Do những cái
điều kiện đó mà trong kinh Phật đã dạy chúng ta, tức là dạy chúng ta
giữ gìn khẩu nghiệp của chúng ta đó. Mà Phật dạy độc cư cũng nhằm
cái mục đích là sống trầm lặng, sống giữ gìn bốn cái điều lành của
cái miệng của chúng ta, đó là như vậy chớ không phải gì.
Sau một
thời gian mà chúng ta tịnh khẩu, chúng ta không nói, thì từng đó khi
mà chúng ta mở miệng ra, cái miệng chúng ta nó không có lanh đâu, nó
chậm chạp lắm. Rồi từng đó chúng ta nói lời nào nó có sự suy nghĩ
nó nói, nó nói rất chín chắn.
Nhưng nếu mà
chúng ta nói riết rồi nó nhanh, nó bén nhạy rồi, cái đầu óc chúng
ta chưa có nghĩ kịp nó đã nói trước rồi, cái miệng chúng ta nó đi
trước cái ý chớ không phải nó đi sau cái ý.
Cho nên,
chúng ta phải khéo léo để giữ gìn làm sao cho cái miệng chúng ta nó
đi sau cái ý thì nó mới tốt, chớ còn nó đi trước cái ý thì coi chừng
nó phạm vào bốn cái điều ác của cái miệng chớ không phải là điều
lành đâu.
Đó thì hôm
nay Thầy tóm lược để thấy bốn cái điều của cái miệng, bốn cái hành động
của cái miệng, thì rất là quan trọng cho cái cuộc đời tu tập theo đạo
Phật chớ không đơn giản đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét