409- KHẨU HÀNH THIỆN: KHÔNG NÓI LƯỠI HAI CHIỀU
(36:50) Về
cái khẩu hành thứ ba là không nói lật ngược là không có nói ngược trở lại,
nói rồi rồi nói trở lại đó, là nói lật ngược đó.
Người
đời có lắm kẻ nhiều mồm mép, vừa nói đó một lúc sau nói lật
ngược lại, lấy quấy làm phải mà lấy phải làm quấy.
Nghĩa là
người ta lanh mồm, lẻo mép lắm, nói rồi cái lật ngược lại. Tức là
nói: "Tui không nói đâu, hồi nãy ai nói chứ tui không nói
đâu!", nhưng mà chính mình nói, ai cũng nghe hết, mà mình
dám nói như vậy đó!
Thì cái
chuyện mà nó qua một hai ngày, tưởng đâu người ta quên rồi, thì mình
nói, mình vẫn có sửa lại những cái lời nói của mình, để nó biến rằng
mình không có nói cái ý như vậy. Thì tất cả những cái này, là cái lời
nói đó là lời nói lật ngược, nói ngược lại với cái sự thật.
Hạng
người này là hạng người nhiều chuyện. Họ là kẻ dụm ba, dụm bảy,
chuyên nói xấu người khác; đem chuyện người này nói ra, nói vào, bêu
xấu khiêu khích người khác; gây phe, gây nhóm, tạo cảnh bất hòa, thù
hận; và còn đem chuyện người này dèm pha với người kia, nhạo báng
người nọ, chê bai người khác, làm cho họ tức giận hoặc xấu hổ, đau
khổ; dùng môi mép đứng trung gian, gây ác cảm đôi bên để đi đến kiện
thưa.
(38:24) Người
không nói lưỡi hai chiều thì không có chuyện lôi thôi với mọi người,
không bị người ta lôi ra làm chứng cớ. Còn ngược lại, những kẻ ấy
đều gọi là người nhiều chuyện.
Người
không nói lưỡi hai chiều không làm phiền muộn ai hết, được thân bằng
quyến thuộc, kẻ xa người gần đều kính mến.
Người
không nói lưỡi hai chiều thường dùng lời êm ái, an ủi, khuyên giải,
giúp cho mọi người được hòa thuận, thân yêu nhau, khiến cho mọi người
đều vui vẻ, an lòng.
Người
này đến đâu, ở đâu cũng được mọi người kính yêu; gặp việc khó, bất
hòa, người này đứng ra thu xếp, hòa giải một cách dễ dàng.
Người
không nói lưỡi hai chiều khiến gia đình sum họp, an vui; tình làng,
nghĩa xóm hòa thuận, kính yêu nhau.
Kinh
Thập Thiện dạy:
Người
không nói lưỡi hai chiều được năm điều bất hoại:
1.
Nhân bất hoại;
2.
Sống trong gia đình sum họp;
3.
Đức tin bất hoại;
4.
Pháp hạnh bất hoại;
5.
Thiện hữu tri thức bất hoại.
Nghĩa là
như thế nào?
Nhân
bất hoại: Tức
là người mà không nói lưỡi hai chiều thì mọi cái tình người xung quanh
của mình nó luôn luôn nó giữ trọn, nó không có làm cho hoại diệt. Còn
mình là cái người mà nói hai chiều, thì những cái tình người xung quanh
mình nó sẽ không có giữ trọn được, nó bị hoại diệt.
Sống
trong gia đình sum họp: Thì hiểu rồi.
Đức
tin bất hoại: Nghĩa
là cái người mà không nói lưỡi hai chiều thì được mọi người, cái lòng
tin, không bao giờ mà họ hoại diệt cái lòng tin ở trong lòng họ.
Pháp
hạnh bất hoại: Cái
hạnh mà cái người không có nói lưỡi hai chiều, thì cái pháp - đây là nói
tất cả những cái hành động của chính mình, của bản thân mình - không
có bị hoại diệt. Nghĩa là luôn luôn nó giữ đúng cái pháp hạnh của nó,
cho nên nó không bao giờ mà lật ngược một cái gì hết thì cái người đó
luôn luôn có những cái hạnh mà nó không bao giờ bị hoại diệt.
Và Thiện
hữu tri thức bất hoại: Nghĩa là luôn luôn cái người này
có những cái người thiện hữu tri thức sống sát ở bên họ. Nghĩa là có
những người rất là thân tình, có những người rất là thương mến họ,
có những người rất tận tình với họ, để giúp họ từ cái này đến
cái kia, gọi là thiện hữu tri thức bất hoại.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét