284- PHẬT TỬ Ở ÚC XÂY DỰNG NƠI TU TẬP
(44:53) Phật
tử 2: Cái chuyện này thì con định tới bữa về con mới trình Thầy, thì sẵn
cái chuyện nó khơi ra, con xin được trình Thầy hôm nay. Từ ngày Sư Tuệ Tĩnh trở
về bển đó, thì Sư Tuệ Tĩnh bệnh, và có lẽ là Sư Tuệ Tĩnh khó trở lại đây với Thầy
ở một thời gian lâu. Nếu có thể thì về đây ngắn hạn thôi. Thì Sư Tuệ Tĩnh bị bệnh
lao.
Thì Sư Tuệ
Tĩnh khám bệnh ra lao rồi, thì người ta mới hỏi rằng ai phụ giúp sức cho Sư Tuệ
Tĩnh? Thì Sư Tuệ Tĩnh nói vợ chồng con. Thì bệnh viện họ mới gửi giấy đến họ
kêu nay hai vợ chồng đi thử máu chữa bệnh. Hiện giờ thì Sư Tuệ Tĩnh ở nhà, mà mỗi
ngày thì bệnh viện người ta cho y tá đến phát thuốc cho Sư Tuệ Tĩnh uống.
Thì trong
lúc đó thì Sư Tuệ Tĩnh về, thì cũng có cái chương trình của tụi con là kiếm một
miếng đất xây tạm lên ở bển một cái chùa, cái tu viện. Thì anh em tụi con cũng
có mấy người thôi. Thì tụi con chung đụng vô, rồi tiền mượn thêm. Mượn không lời,
không thời hạn. Thì trước khi con về đây, thì con cũng đã có ký contract (hợp đồng)
với một miếng đất bốn mẫu, thì chỗ đó rất là yên tĩnh, đó nửa trái núi, nửa
trái đồi mà phía sau là cánh rừng cả trăm mẫu.
Rất là yên
tĩnh mà chung quanh thì mấy miếng đất kia thì cũng bốn, năm mẫu lớn không à,
thành ra rất là xa vắng người ta. Nhưng mà cái duyên nó chưa tới, tuy rằng tụi
con ký contract với người ta cao hơn, nhưng mà mua không được, là tại vì tụi
con ký contract một trăm tám chục ngàn, nhưng mà cái contract tụi con đưa sau
người ta một buổi. Còn cái địa ốc khác, nó đưa cái contract có một trăm bảy
mươi tám ngàn thôi, mà chủ bán họ đã ký cái contract một trăm bảy mươi tám rồi.
Thành ra contract tụi con một trăm tám chục mà mua không được.
(47:23) Thì
tụi con cũng quyết là tạo nên ở bển một cái tu viện để nối tiếp ngọn đuốc của
Thầy, thì trong đó thì có Sư Tuệ Tĩnh về ở đó tu tập. Chứ còn về nhà thì không
tu tập được. Thì Sư Tuệ Tĩnh về, thì có nói với con, nhờ con là hộ thất giùm Sư
Tuệ Tĩnh. Thì trong lúc đó nếu Sư Tuệ Tĩnh tạo nên được một cái chỗ như vậy rồi
đó, thì Sư Tuệ Tĩnh tu, con thì lo về vấn đề ăn uống.
Thì sáng ra
con lo ăn uống cho Sư Tuệ Tĩnh xong rồi thì con tu tập. Thì con thấy vậy cũng
được, tuy rằng con tu có phân nửa thôi, nhưng mà con cũng lo được Sư Tuệ Tĩnh
hoặc là những anh em khác, ở tiểu bang khác, hoặc là ở châu khác, mà nếu có biết
thì về đó, thì cũng mỗi người một cái thất. Có thể xây một cái, ban đầu tụi con
tính kéo cái caravan, mỗi người một cái nhà nhỏ vậy đó, kéo đó. Sau này có thể
là cất một cái garden khác, tạo thành một cốc nhỏ như ở đây. Với miếng đất như
vậy thì rất là rộng, cất được rất nhiều thất.
Con về đây rồi
thì chắc hổm rày ở nhà, anh Tịnh Minh đó, chắc cũng ngưng kiếm, bởi vì có mình
con với ảnh là lo đi kiếm đất, kiếm chỗ thôi. Thành ra chắc phải đợi con về thì
mấy cái chuyện đó mới xúc tiến nữa. Nếu mà cái chuyện đó được rồi, con cũng ước
ao rằng có tạo được đó rồi thì có dịp thì thỉnh Thầy qua, rồi mời anh em ở các
châu khác về đó, cho Thầy cho nhập hạ.
(49:14) Trưởng
lão: Được mà, đâu có gì, có duyên. Mà biết đâu mà chừng con mà tạo được
rồi, biết chừng có người mà tu xong rồi, Thầy cho qua bên đó luôn, ở bên đó để
mà hướng dẫn ấy chứ, đừng có lo. Người ta có kinh nghiệm rồi, bắt đầu người ta
qua người ta lấy kinh nghiệm người ta dạy mấy con, mấy con tu rất dễ mấy con,
không có khó đâu.
Phật tử 1: Thầy cho con thấy mà nếu mà về bên
Thầy rồi, thì tụi con về nhà thì cũng như không. Nhà khó mà tu được.
Trưởng
lão: Đúng rồi, Sư Tuệ
Tĩnh với mấy con tính mà làm cái nơi đó, thì Thầy cho đó là cái tốt nhất đó
con. Cho nên hôm ông Thạch mà ở bên đây mà về đó thì Thầy cũng có nói với ông
Thạch là tìm cái nơi, nói Kim Tiên là tìm cái nơi mà cái điều kiện…
Phật tử 1: Thầy nói ông Phạm Ngọc Thạch, Từ
Quang, ở bên Mỹ?
Trưởng
lão: Phạm Ngọc Thạch,
ở bên Mỹ. Thì do đó thì Thầy có nói với ông Thạch vấn đề mà tìm một cái cơ sở,
chứ mình đến chùa người ta mình tu không có được đâu.
Phật tử 1: Không có được, anh Từ Quang ảnh về
chùa ở bên Đại thừa anh tu, chùa tu theo Tịnh Độ, ảnh đi vòng vòng, vòng vòng, ảnh
đi, ảnh ráng ôm mà cũng không được, ngồi tu không được. Tại vì khác người ta
thì cũng không thể nào mà…
Trưởng
lão: Cho nên Thầy
cũng, bây giờ Thầy thấy nó còn làm việc nhiều quá, nhưng mà điều kiện nó mới
thôi, để rồi ăn Tết xong rồi đó, thì khép vô từ từ, chặt chẽ, để cho nó tu được.
Nếu mà nó tu được, thì đưa nó về bên đó là chắc ăn, bởi vì nó hộ khẩu ở bển.
Phật tử 1: Ai hả Thầy?
Trưởng
lão: Từ Quang con,
nó lên trên mạng đó. Nó lên trên mạng. Tất cả những cái bộ sách Thầy nó lên mạng.
Phật tử 1: Anh Từ Quang ảnh cũng quyết tâm dữ
lắm Thầy?
Trưởng
lão: Nó quyết tâm,
nhưng mà có điều hoàn cảnh Thầy nói rất động đấy. Nó về đây nó ở mà Thầy thấy động
dữ lắm.
Phật tử 1: Ảnh hiền, với con thấy ảnh cũng tốt.
Phật tử 2: Mục đích của Sư Tuệ Tĩnh và tụi
con, thì là tạo ra một cái chỗ tu đó, để anh em mà ở bên Úc hay là ở các châu
khác, khi không ở được với Thầy, thì về ở cái chỗ đó được. Thì trước kìa, hôm
anh Từ Quang ở với Thầy rồi thì ảnh trở về bển đó, thì ảnh đến một cái chùa
bên, Amitabha, theo Tịnh độ.
Ảnh ở trong
đó ba tháng chung với người ta. Cái đó là chùa Tàu. Rồi cái chị Ngọc Hương, chỉ
bây giờ thì chị sáng ra cái chị đi vô chùa chị nhờ cảnh để mà chị đi tu tập.
Như vậy là cũng mấy cái chùa kia rồi chị cũng phải tùy thuận theo cái sư cô ở
chùa, thành ra cái tu tập cũng không được gì.
Trưởng
lão: Nó không có đi
sâu được, nó không có đúng cái môi trường đó con. Nó không phải dễ đâu.
Phật tử 2: Nếu mà tụi con tạo được cái đó thì
anh Từ Quang hay là chị Ngọc Hương gì đó, về ở tu tập với tụi con.
(51:52) Phật
tử 3: Đất sao rẻ quá vậy anh, một trăm tám chục ngàn mà bốn mẫu.
Phật tử 2: Nó ở vùng xa, nó về như là cái vùng
quê rồi.
Trưởng
lão: Quê quê cho nó
quê, nó yên tĩnh lắm.
Phật tử 1: Ở bển đó đất rộng thênh thang mà cảnh
đẹp lắm Thầy.
Phật tử
2: Chớ còn mà ở
gần phố mua không nổi. Phải tìm cái vùng xa, rừng.
Phật tử 3: Giống như Thủy cũng đang ở L.A đó,
cũng đang đi kiếm một cái nơi cái chỗ đó đẹp lắm, núi nhưng mà bây giờ tuyết phủ
nhưng mà cũng rất là đẹp. Thì cây cối cũng nhiều lắm, chỗ đó đất cũng rẻ. Mà gần
mấy anh hơn là con. Con thì nếu mà cất cái chùa ở đó thì con đi lên đó thì nó
xa lắm. Đi xuống thì nó xa lắm. Nhưng mà chỗ đó thì rẻ. Chỗ đó thì cái nhóm có
khả năng mua.
Trưởng
lão: Kệ cũng được
con. Xa xa, mình cứ miễn mình tu, còn hơn là mình đi về Việt Nam, nó còn xa
hơn, còn khó hơn.
Phật tử 3: Bởi vậy con nói thôi giờ để về bên
đây đó cố gắng tu tập.
Trưởng
lão: Đúng rồi con.
Phật tử 3: Rồi khi mà trở qua đó, thì tính tới
chuyện đó.
Trưởng
lão: Nó có cái căn bản
rồi, nó cũng dễ con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét