285- VIỆC VIẾT SÁCH ĐẠO ĐỨC GIỚI LUẬT CỦA THẦY
(53:05) Phật
tử 3: Nhưng mà làm sao để mà Thầy…
Trưởng
lão: Thầy nó dễ mà.
Chuyện mà Thầy đi nó rất dễ không khó gì đâu. Thầy nói Thầy không muốn thôi, chứ
mà Thầy muốn đi. Khi nào mà Thầy viết xong cái bộ sách Đạo Đức Làm Người xong rồi,
tức là Đạo đức nhân quả xong rồi heng, thì chừng đó bây giờ nó rảnh rang rồi,
thì bắt đầu Thầy muốn đi chỗ nào là Thầy đi chỗ nấy, không có ai mà cản trở Thầy
được đâu. Thầy muốn đi là xin phép đi hà.
Phật tử 3: Bây giờ Thầy xong chưa hả Thầy?
Trưởng lão: Chưa. Cái bộ sách đó mười tập lận
con. Thầy đang tính ẩn bóng để mà Thầy viết cho nó nhanh đó. Một, hai năm Thầy
viết cho rồi, cho nó kịp thời đó, chứ không thì…
Phật tử 3: Tức là chưa xong nữa hả Thầy?
Trưởng
lão: Chưa con. Cái bộ
sách đó chưa đâu.
Phật tử 3: Mà Thầy nói tận tới một, hai năm nữa
lận?
Trưởng
lão: À một, hai năm
nữa mới xong mà con, chớ không phải dễ đâu.
Phật tử 3: Mà xong rồi thì Thầy mới đi?
Trưởng
lão: Ờ xong rồi mới
đi, chứ bây giờ không có thì giờ đi đâu. Trời ơi, cái bộ sách đạo đức mà con biết,
mười tập dày cũng như Đường Về Xứ Phật phải không. Nó cũng y như vậy. Mà Thầy
phải viết coi như ngày đêm để mà …
Phật tử 3: Vậy mà mấy anh, mấy chị cứ nghĩ là
Thầy mùa hè này Thầy đi.
Trưởng
lão: Úi trời đâu có
gấp vậy con. Chưa, cho nên Thầy khéo léo Thầy từ chối. Thầy nói: “Tiền nó ăn
quá trời Thầy không có đi nữa, biết không”. Gì mà người ta đi
có hai trăm mà Thầy đi tới bốn triệu rưỡi lận, đâu có được. Thầy cũng là một
công dân mà sao mà ăn Thầy dữ vậy. Chỉ có cái áo không Thầy cởi bỏ, Thầy để
tóc, Thầy mặc cái đồ tây Thầy đi à, không có tốn tiền nhiều đâu.
Thầy thì hễ
tới chừng mà Thầy muốn đi đâu Thầy cũng đi được hết à. Mà Thầy chưa muốn đi là
tại vì công việc của Thầy thôi. Còn Thầy ẩn bóng là vì Thầy tránh cái duyên động
thôi, để mà có nhiều thì giờ mình lo làm công việc, để rồi…
Phật tử
3: Như vậy Thầy
cũng ở trong cốc Thầy viết?
Trưởng
lão: À lẽ đương
nhiên là bây giờ Thầy đang soạn thảo, Thầy đang lo cái… Ít bữa Thầy, chừng ba,
bốn bữa Thầy gửi cho mấy con cái tập Mười Giới Đức Thánh Sa di đó. Bắt đầu bây
giờ cái bộ giới đức Thánh nó ra đời rồi đó. Mà mới có mười giới thôi đó, để mấy
con học mười cái giới đức Thánh, mỗi cái giới đức Thánh nó ly dục, ly ác pháp,
nó hướng dẫn cho mình cách thức tu tập rõ ràng, hẳn hòi. Giới luật của Phật mà.
(55:05) Đức
Thánh đó con. Người nào mà phạm giới là mất cái Thánh Hạnh rồi đó, chứ không phải
không đâu. Mình là toàn là, tu tập đây là toàn là sống tu tập để mà làm Thánh
không, chứ không phải thứ thường đâu, cái thứ dữ không à. Thứ Thánh không chứ
không phải…
Phật tử 3: Nếu mà đã tập được rồi, mình đâu có
làm cái gì, mình bỏ nó uổng.
Trưởng
lão: Đâu có, mình được
rồi đâu có bỏ đâu, không bao giờ. Mình sống quá là hạnh phúc, quá giải thoát rồi,
ai mà phá nó được đâu. Cho nên cái Giới đức Thánh là sống kèm với cái con người
đó rồi.
Cho nên con
biết như Tuệ Trung Thượng Sĩ nè, mà ăn thịt uống rượu là bị Thầy đã nêu vô, Thầy
nói, đã cho cái Giới nó đập ông ấy tan nát rồi, đâu có nói ông ấy được Thánh
Tăng đâu. Rồi Tế Công Hòa Thượng nè, Tế Điên Hòa Thượng đó, mà ở bên Trung Hoa
với Phật sống Cựu Kim Sơn bị Thầy đập xuống hết.
Với Thiền sư
Phần Dương đó, làm một bữa cỗ mà cúng giỗ cha mẹ của mình mà cúng bằng thịt, cá
đó, Thầy lôi ra Thầy đập hết mấy ông thiền sư này, đừng có nói chuyện mà tự tại
vô ngại được đâu. Mấy ông Thánh hạnh mấy ông chỗ nào? Giới luật của Thầy mà đi
tới đâu là nó sạc hết tới đó.
Phật tử 1: Bởi vậy bên Đại Thừa có nhiều khi
người ta thấy vậy, mấy người, có nhiều người khuyên con, cũng tu nói về tự tại
đi không sao, ăn chay cũng như ăn mặn, đâu có gì, miễn mình, cũng như Tế Điên
Tăng, so sánh vậy, mình còn chấp.
Trưởng
lão: Ừ, mình đừng có
chấp. Rồi cái Thánh hạnh của người ta là cái Thánh hạnh là cái sự giải thoát của
người ta mà. Các con biết rằng khi mà người ta tu rồi bao giờ mà người ta phạm
giới được, nghiêm chỉnh lắm chứ. Ông Phật tám mươi tuổi chưa bao giờ mà ăn ba bữa.
Tám mươi tuổi bệnh đau mà nhất định ông A Nan đi xin cháo về đó, ông Phật nhất
định là không ăn là không ăn. Đúng giờ là mới ăn. Cái Thánh hạnh của người ta
mà. Ly dục rồi nó đâu có còn tham ăn nữa đâu.
Đó cho nên
vì vậy mấy con thấy, Thầy đưa cái bộ Giới Đức Thánh đó ra thì nó rất đụng chạm,
nhưng mà điều kiện nó rất lợi ích cho những người tu chúng ta biết cách mà vậy
chúng ta thực hiện trong đời sống chúng ta cho đúng cách. Mà nó chỉ mới có mười
cái Đức Thánh thôi, chứ còn nếu mà một trăm mấy chục cái giới kia mà Thầy đưa
ra nữa là coi như chới với hết.
(57:10) Cho
nên đối với Hòa thượng Thanh Từ còn, là hoàn toàn cái bộ Giới Đức Thánh này Thầy
chưa có… Mà Thầy chỉ cho mấy con đọc mới có mười cái Giới đức Thánh thôi mà mấy
ông Hòa thượng này tiêu muốn tiêu hết, người ta đã thấy là không có còn cái chỗ
nào. Mà nếu mà đưa vô xin phép Nhà nước này cho nữa, thì kể như là Đại Thừa là
tiêu rồi đó. Nhà nước mà cho phép cái bộ Giới Đức Thánh, Mười Giới Đức Thánh Sa
Di, nó một trăm sáu chục trang giấy con.
Phật tử 1: Nhưng mà cho … (Không nghe rõ) họ
gạt bớt những cái gì không Thầy, hay là họ giữ nguyên?
Trưởng
lão: Lẽ đương nhiên
là họ, Thầy không có nói động chạm, nhưng mà Thầy chỉ nói những tu sĩ mà tu phạm
giới, phá giới thì không phải là đệ tử của Phật. Thầy chỉ nói vậy thôi, chứ Thầy
không có nói là Đại Thừa, Tiểu Thừa hay là, không có nói gì.
Phật tử 3: Nhưng mà ngày xưa đức Phật cũng có
nói vậy hả Thầy?
Trưởng
lão: Cũng có nói vậy
đó con. Mà cái người phạm giới, phá giới là Ma Ba Tuần, Thầy cũng nói là Ma Ba
Tuần thôi. Thì ai mà phạm giới, phá giới là ma, còn ai không phạm giới, phá giới
thì thôi. Chứ Thầy không nói Đại Thừa, Tiểu Thừa, Thầy không có nói cái ông nào
hết.
Phật tử
1: Có nói sao
thì họ biết… (Không nghe rõ).
Trưởng
lão: Ừ vậy đó.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét