90- TRỒNG CÂY TRONG TU VIỆN
(57:16) Phật
tử: Thưa Thầy, con còn xin một cái ý này nữa ạ. Thưa Thầy con về Tu Viện
thì con thấy là những cái cơ sở vật chất của ta là đúng như ý của Thầy. Tức là
Thầy rất là giản dị, thế thì cái điều này con rất là băn khoăn. Khi mà một cái
nơi mà trang nghiêm, mà có một pháp tu vô cùng quý hóa thì phải có một vị trí tức
là nó trang trọng. Con chỉ mong là nó trang trọng chứ không phải cầu kì như các
Thiền Viện Trúc Lâm. Thế rồi các nơi chúng con đến thì nó quá là nhiều các thứ.
Trong khi ở
Tu Viện chúng ta thì rất là đơn giản, giản dị. Nhưng mà tâm nguyện của con thì
con muốn suy nghĩ như thế này. Tức là Thầy cho phép trồng những cây nào không
có tính chất là cầu kì cả, mà làm cây thôi, nhưng mà phải làm cho nó khang
trang, làm cho nó đẹp cái Tu viện của ta. Thế thì ở đây, hôm nào con có dịp con
sẽ suy nghĩ, con sẽ có một cái kế hoạch để con gửi Thầy, con trình Thầy sau, tức
là cái cách thức và cũng mong tất cả các Phật tử khắp cả nước sẽ về đây có những
cây trồng quý thì sẽ mang về để trồng. Chứ không phải mang tính chất cây cảnh.
Nhưng mà phải là những cái cây nó làm cho khang trang cái Tu Viện của ta. Thì
con xin mạo muội xin trình với Thầy như thế. Đấy là cái ý kiến của con. Dạ con
xin hết ạ.
Trưởng
lão: Cái đó đẹp
lắm à con. Mình tạo thành một cái khu rừng, một cái khu rừng. Cho nên Thầy
không biết cây gì mà cho trồng ở đây cho nó mau, chỉ có cây xà cừ thôi. Đi kiếm
cây xà cừ trồng giống như mấy cây trước mặt mình đó là cây xà cừ. Trồng cho nó
mau lớn lên thành một khu rừng, cho nó có bóng mát mẻ mà nó trở thành đẹp đẽ.
Mà mình sống ở đây thì từ cái tiếng nói của mình nó cũng nhỏ nhẹ nó cũng không
có ồn náo. Cho đến cảnh quang của mình ở nghe nó thanh tịnh, nó vắng lặng, nó đẹp
đẽ vô cùng. Đó, thành ra con có cái ý rất là hợp Thầy.
Ở đây các
con thấy khu đất này coi. Thay vì ở đây cái nhà của mình đây rồi, mình đựng
kinh sách của mình đây rồi. Mà cái khu cây đó mà nó lớn lên thành một khu rừng
con con á, mà cây nó bự lên rồi các con thấy nó mát mẻ, nó đẹp đẽ vô cùng. Nhà
cửa cây cảnh mà cây cảnh chứ không phải là cây kiểng, cây là nó tạo cái cảnh rừng,
mình thấy nó đẹp đẽ.
Nói chung là
tại Thầy, cái đầu của Thầy nó vậy. Thầy ở đâu, Thầy cũng muốn có rừng, bụi đồ
nó đi theo, chứ rừng bụi thật sự nó không có đi theo mình đâu. Mà mình tạo nó
thành rừng, thành ra nó có những cây cảnh, cây cảnh nó đẹp đẽ vô cùng.
(1:00:36) Phật
tử: Thưa Thầy là Tu viện, ý của Thầy là cũng không xin ai mà cũng
không nói với ai cả. Ý con muốn suy nghĩ thế này: làm thế nào để mọi Phật tử, tất
cả ai đến đây cũng thế thôi, ở đất nước này đều suy nghĩ cái điều làm thế nào
cho cái Tu viện ta thì có thể gửi các cái cây ở các nơi, cây lạ ạ, mà Tu viện
ta mà muốn có được thì con mong là như thế thì tốt nhất. Nhưng mà vì Thầy không
có ý như thế, cho nên là làm thế nào mà để cho Phật tử hiểu ra, con xin mạo muội?
Trưởng
lão: Thầy mong
muốn cây cảnh khắp nước của chúng ta được đem về trồng nó đẹp, là đẹp đẽ vô
cùng. Nhưng mà bây giờ, làm sao bây giờ cho mọi người biết để người ta mang từ
cây con, rồi người ta mang đây. Mọi người góp công lao, người ta ra đào đất, rồi
người ta trồng cái cây đó. Mai mốt lên, rồi nhớ ông Phật tử trồng cây này đây
đây, thì đủ rồi.
(1:01:38) Phật
tử: Con thưa Thầy là ở trong quê con có những cây Mưng. Cây Mưng là nó
bây giờ nhiều nơi họ ưa chuộng, mà cái cây đó nó dễ sống.
Trưởng
lão: Vậy hả
con? Thầy nói được những cây gì cứ đem vô đây, cứ mình trồng ở trong khu rừng của
mình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét