91- GIÁO TRÌNH LUẬT NHÂN QUẢ
Phật tử: Thưa Thầy còn cái vấn đề mà gặp
gỡ với những người lãnh đạo nước. Thì con thấy là ở bên Đại Thừa như thầy Chân
Quang mà Thầy đã gặp, và thầy cũng đã làm việc với Thầy, và thầy nói là thầy sẽ
viết cái giáo trình về luật Nhân Quả để đến khi triển khai trong các trường học.
Trưởng
lão: Thật sự ra
nhân quả, mấy con biết cái đường đi của nhân quả, cái rồi cuộc sống của nhân quả,
tức là chúng ta, mọi người đang sống ở trong nhân quả. Mà cái người mà thông suốt
nhân quả là cái người phải có chánh kiến. Mà cái lớp chánh kiến chưa mở thì
không thể thông suốt nhân quả. Mà thông suốt nhân quả rồi mấy con không có làm
cái tà kiến, thành ra các con sẽ luôn luôn giải thoát. Các con ở trên nhân quả
các con đi thành ra các con thấy thảnh thơi, an ổn vô cùng. Nhưng mà cái lớp
Chánh Kiến của đạo Phật chúng ta chưa dạy. Có được cái duyên mà chúng ta dạy
cái lớp Chánh Kiến, rồi Chánh Tư Duy của nó rồi mấy con thấy khỏe vô cùng.
Mình làm cái
gì mình phải suy nghĩ đắn đo đàng hoàng. Cái gì chánh thì mình làm, cái gì tà
thì không làm. Còn Chánh Kiến thì thấy cái vật gì đúng thì mình tin, còn thấy
cái vật gì không đúng thì mình không tin. Các pháp vô thường. Nói vô thường mà
sao cái cây cỏ nó có như vậy. Nhưng mà sự thật cây cỏ đâu có như vậy, chứ bữa
nay nó có, ngày mai nó đâu còn. Vô thường là đúng, nó không sai. Thì như vậy là
mình tư duy, mình suy nghĩ, mình thấy. Cái gì đúng thì nó là chánh, mà cái gì
tà cái nó không đúng là nó tà. Mình học đạo là mình học từng cái nguồn gốc. Sự
thật ra mình học đạo Phật cái mình vô, mình bắt ngang mình học con. Rồi mình tu
vậy thôi, chứ còn thật sự ra mình không có đi từ cái lớp một của nó để mình đi
vô. Chứ mình mà vô được cái lớp một, cái mình đi tới nữa suốt tám lớp tới Chánh
Định.
Mấy con cứ
nghĩ người ta đem chánh định của người ta. Trung Quốc nó đem chánh định của nó
qua đây, nó bắt mình ngồi cũng như con cóc á. Khép chân, kiết già đồ, rồi ngồi
khoanh chân, ôi ngồi coi đẹp đẽ quá, nhưng mà giải thoát giải thoát chỗ nào? Trật!
Mà Chánh Định của Phật, lớp Chánh Định của Phật là lớp cuối cùng của người ta
mà. Bát Chánh Đạo mà, trí tuệ của người ta nó vô cùng rộng rãi bao la. Ngồi đây
mà ngày mai chuyện gì xảy ra trí tuệ người ta biết thì như vậy là mới lớp Chánh
Định của người ta. Định được cái tâm người ta, người ta mới thấy, còn mình cái
tâm chưa định mà làm sao mình thấy được cái chuyện ngày mai. Bởi vậy Thầy nói
tu theo Phật nó lợi ích lắm. Ngày mai chuyện gì xảy ra, bây giờ mấy người không
tu, không người nào biết hết. Mà người tu theo Phật người ta biết ngày mai nè,
xe đụng nè, biết liền.
Mình nói thì
nghe như là mình nói chuyện, nói chuyện chơi vậy chứ sự thật là đúng vậy. Đối với
cái trí tuệ của con người mà tu luyện rồi nó không có không gian và thời gian.
Khi không gian và thời gian, thành ra ngày mai, ngày nay, ngày mốt, rồi bữa
kia, ngày nào nó cũng thông suốt. Nhớ lại từ tiền kiếp nó, nó cũng nhớ lại được
hết, mà nó không có che đậy được.
Bởi vậy Thầy
nói: được sinh làm kiếp người là phước quá rồi, được làm người mà, phước quá rồi.
Mà đi tu nữa, trời ơi! Gặp được Phật pháp đi tu nữa là phước quá. Nỗ lực tu để
mình thấy tương lai mình là cái gì đây? Là ai? Đàn ông hay đàn bà? Rồi dòng họ,
bà con ruột thịt mình bao nhiêu người? Rồi đời này mấy người, đời trước nữa mấy
người, đời trước nữa mấy người? Có vậy mà không tìm hiểu, ngồi đây không biết
gì hết mà cứ ngồi hoài. Rất uổng!
Phật tử: Con thưa Thầy! Chúng con là Phật
tử tới đây, chúng con rất may mắn được gặp Thầy rồi. Bây giờ có một điều là
chúng con xin nhìn chung, sức khỏe của Thầy cũng quá rồi, cho nên là cũng xin
phép là Thầy nghỉ. Thầy dành cái thời gian cho sức khỏe nữa, viết thêm những
cái gì mà Thầy cần viết cho chúng con sau về này. Con cám ơn Thầy!
Trưởng
lão: Đúng đó! Ờ
thôi, bây giờ mình nghỉ con. Gặp Thầy vầy là quý rồi.Thôi bây giờ Thầy chào mấy
con.
Phật tử: Chúng con kính chào Thầy!
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét