44- CẦN TRIỂN KHAI TRI KIẾN HIỂU BIẾT
(16:41) Phật
tử 1: Quyết một lòng là đi theo Phật pháp, mà cái duyên lành nhất là Phước
Thiện đã gặp được Trưởng lão. Đó là phước báu ba đời, đệ tử cũng trôi lăn trong
cái đường tìm đạo nhưng mà cái duyên lành, cái phước báu được gặp Trưởng lão
triển khai, là đệ đã gặp vào liền, hiểu liền, nhanh rất là nhanh. Thời gian rất
là ngắn nhưng mà đệ đã nắm được những cái yếu chỉ của Trưởng lão đã truyền đạt,
cho nên đệ tử rất là mừng, mà vui, mà tự động sống nó hạnh phúc, mà nó nhiều
khi không đói nữa.
Trưởng
lão: Cái duyên nó tới
đúng rồi.
Phật tử 1: Dạ không đói.
Trưởng
lão: Cho nên nhớ kỹ
những điều này, tâm tâm, niệm niệm những điều này, để rồi một ngày nào đó, quyết
định, nhất định sống ba y một bát, sống một mình, nỗ lực tu hành cho đạt được
như Phật, như Thầy.
Nó không khó
đâu mấy con, vô Thầy bắt đầu, Thầy triển khai cái tri kiến của mấy con, cái trí
tuệ của mấy con. Đầu nó trí tuệ nó hiểu biết rồi, tất cả các pháp ác nó không
làm, mà nó triển khai các pháp thiện. Thì ngay đó, mấy con giải thoát rồi. Chứ
nó đâu có ức chế, đâu có ngồi nó gom cái ý thức của mấy con lại, làm cho nó khô
cằn, khô cỗi đâu mà khó khăn, không có khó khăn.
Cho nên đối
với đạo Phật, đạo Phật xuất hiện, đạo Phật là đạo của con người mà chứ không phải
đạo của ngoại đạo. Cho nên có duyên mấy con thấy lần lượt, mấy con xếp duyên lại
cho nó gọn ghẽ, vợ con đâu đó ra đó. Bởi vì cái trách nhiệm, bổn phận đạo đức của
mình đối gia đình phải làm cho xong. Xong rồi còn chi nữa bỏ xuống hết, lo mà nỗ
lực thực hiện tu hành. Thầy chỉ khuyên như vậy đó thôi.
Phật tử 1: Con đội ơn Trưởng lão đã chỉ dạy.
(18:46) Trưởng
lão: Thôi con đứng dậy con. Đứng dậy con. Coi trong mấy con có ai hỏi gì nữa
không con? Thầy thấy có nhiều mặt cũng quen lắm đó.
Có cái gì
không hiểu thì nên ghi nhớ cái không hiểu coi cỡ sức mình hiểu đó có đúng hay
sai. Phải thưa hỏi cho kỹ mấy con. Tu nó không khó mà nó khó là vì do mình tu
sai, do mình hiểu sai, chứ không phải là khó tu. Nói tâm bất động ai nói cũng
được nhưng mà làm cho được tâm bất động là do vì mình do vì mình tu sai, hiểu
sai chứ không phải tâm mình không có bất động.
Ai cũng biết
nói tâm bất động, tâm bất động thì mình ngồi lại để tự nhiên coi bất động, thì
rõ ràng có chứ đâu phải là không có đâu. Có thật. Nhưng mà kéo dài ra đó thì làm
sao mà kéo dài được? Đó chính đó là những cái mà cần phải tu tập, cần phải thưa
hỏi kỹ. Coi nó hợp với đặc tướng mình như thế nào, cách thức như thế nào để cho
tâm mình hoàn toàn bất động trước các ác pháp. Lúc bấy giờ là mình giải thoát
chứ đâu, như Phật rồi còn gì mà tu nữa. Ngồi chơi thôi, không còn làm gì nữa hết,
hạnh phúc vô cùng. Chứ để không mấy con tu suốt đời của mấy con đó. Rồi thôi
nhé mấy con. Xong rồi, được rồi. Có ai hỏi không? Thôi cứ ngồi đi con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét