86- CHƯƠNG TRÌNH TU HỌC
(21:12) Phật
tử: Thưa Thầy là con đi tới nhiều chùa ở bên Đại thừa. Thì đúng như
sách của Thầy viết thì chúng con thấy được rất rõ. Ví dụ như có những chùa còn
nuôi cả cá sấu nên con rất là xót xa. Nhưng như con, con có nuôi 2 con cá sấu,
con đến con buộc chặt người. Đồng thời cái nhà sư đó lại còn hút thuốc lá, rượu
thì không biết con không trông thấy. Nhưng con thấy hút thuốc lá và nuôi rất
nhiều rất là nhiều cây cảnh thì đấy là con có thấy.
Thứ hai nữa
là con có thấy chùa miền Nam có trường hợp là có một sư là bạn của ông anh con,
thì cũng coi như là làm một nơi để thờ cúng các am với lại cái gì thì trông rất
luộm thuộm trông như là một cái chạn bát. Thế con lần con đi cùng, con cũng
quen và dần dần con cũng tâm sự con bảo Thầy có cái gì để che đi. Thế nhưng mà ở
đấy là có những cái hài cốt trong đấy. Con nghĩ thấy rất là xót xa. Thì cũng giống
như là Thầy đã nói trong sách.
Vì vậy, cho
nên là ở đây chúng con muốn suy nghĩ như thế này: Pháp của Thầy cũng như của Phật
quý hóa như thế, mà rất dễ, rất đơn giản nhưng không phải ai cũng biết được. Vậy
thì con chỉ mong Thầy như thế này. Đối với Phật tử chúng con ấy mà thì không có
thể có duyên, ít người có duyên được gặp Thầy như thế này. Thế thì làm thế nào
để có những cái giáo án hoặc là có cái chương trình như thế nào ngắn nhất để
cho mọi người có thể hiểu. Tức là từ trẻ con cho tới người lớn tu một cách nhẹ
nhàng. Mà thực tế ở nhiều địa phương chứ không phải lúc nào cũng về Tu viện như
thế này được. Kính mong Thầy có một chương trình như thế nào đó.
Con vẫn suy
nghĩ từ ngày chúng con đọc và chúng con làm như thế nào để cho các cháu nó hiểu?
Thế rồi tất nhiên là như trong kinh Thập thiện thế rồi tất cả các kinh, nó rõ rồi
nhưng mà không phải ai cũng đọc. Vậy thì chương trình tu tập như thế nào? Cư sĩ
như thế nào? Mong Thầy chúng con chưa đọc đến hết hay như thế nào thì chúng con
xin Thầy?
Trưởng
lão: Thầy cố gắng,
Thầy sẽ viết cái bộ sách đạo đức sống không làm khổ mình, khổ người mấy con. Bộ
sách đạo đức viết cho trẻ em cho đến cái người lớn, người già sống không làm khổ
mình, khổ người, có hết. Đó thì cái bộ sách đạo đức đó là bộ sách Thầy sắp sửa
cho ra đời. Nếu mà Thầy mà thấy có đủ duyên mà nó ra, đừng có ai quấy rầy Thầy.
Mình Thầy, Thầy ngồi Thầy viết thì cũng không bao lâu đâu. Sợ khách khứa đồ làm
động đó Thầy viết nó lâu thôi. Chứ không có, Thầy viết nó cũng không có bao lâu
đâu.
Cái bộ sách
nó có một giá trị, cái hành động đó là đạo đức thì Thầy nói cái hành động này
là đạo đức. Đạo đức gì? Cho nó biết. Còn cái hành động này là không đạo đức, từ
đây về sau không nên hành động này nữa. Thầy dạy từng cái hành động từ trẻ con
cho đến cái người lớn của chúng ta. Nhiều khi cái hành động đó chúng ta không
có đạo đức mà chúng ta cứ nghĩ nó là đúng. Nó có lợi ích là chúng ta cứ nghĩ nó
là đúng. Chứ nó vô đạo đức mà mình đâu có biết. Mà nó làm khổ mình, khổ người
mà mình không có biết. Cho nên vì vậy mà cái sách đạo đức của Thầy ấy, tuy rằng
nó chưa ra đời, nhưng mà Thầy đã xây dựng trong đầu của Thầy, để sau khi Thầy
ra đi ấy, thì còn để lại cái bộ sách đạo đức này, nó lợi ích cho đời dễ tu.
(24:38) Phật
tử: Con thưa Thầy! Con thưa Thầy là hiện nay Đại Thừa coi như là con
đi rất nhiều chùa con thấy tình hình nhiều chùa rất là lớn và rất là mạnh. Có
nhiều cái đúng như là Thầy trong sách của Thầy. Thầy đã đập phá rất mạnh. Thì
cái này con thấy là đối với ta thì Nguyên Thủy như vậy. Thì trước một cái hoàn
cảnh như vậy theo con, con muốn hỏi Thầy xem cách thức như thế nào để làm cho
Nguyên Thủy chúng ta sẽ phát triển lên được nhanh mạnh?
Trưởng
lão: Có! Đã có
kế hoạch đàng hoàng, nhưng mà Thầy không muốn nói ra. Tại sao vậy? Chớ Thầy
luôn luôn lúc nào khi mà Thầy đưa ra rồi, Thầy đều có kế hoạch của nó, nhưng mà
Thầy không muốn nói ra. Nói ra người ta biết trước. Dở lắm!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét