33- KHI NÀO NÊN BUÔNG BỎ PHÁP TRỢ ĐẠO
(20:50) Tu
sinh: Xin cho con hỏi là khi nào mình có thể nhận biết được buông bỏ cái
pháp trợ đạo?
Trưởng
lão: Con nói
con muốn bỏ cái pháp nào con?
Tu sinh: Tức là ví dụ bây giờ bình thường
thì con muốn tu tập này để tập cái sức tỉnh thức tự nhiên và con áp dụng đi
kinh hành và có cả Thân Hành Niệm, thì những cái pháp đấy là pháp trợ đạo. Con
muốn hỏi là đến khi nào mình biết được là mình có thể buông bỏ được các cái
pháp trợ đạo này?
Trưởng
lão: Khi nào
mình thấy mình tỉnh, không còn buồn ngủ, bị si mê nữa thì mình bỏ pháp được rồi.
Mình tỉnh, thật tỉnh rõ ràng. Mình thấy rõ là mình đang tỉnh, không còn si mê,
không còn lờ mờ nữa thì lúc bấy giờ mình bỏ pháp được rồi.
Tu sinh: Thưa Thầy! Lúc nào trong các thời
khóa của tất cả các giờ đó?
Trưởng
lão: Của tất cả các
giờ. Từ đó mình sẽ sắp xếp cái thời khóa của mình lại cho nó đúng giờ khắc để
cho mình tu theo giờ khắc. Còn bây giờ đó chính những cái lúc mà như vậy thì
con cần phải ôm pháp phá cho thật sạch; nghĩa là pháp cho đến khi mà mình đang
bị nó, thì mình phải phá cho thật sạch chứ không thể nào mà mình dung thứ nó được,
hoặc là để mình nuôi dưỡng nó trong thân mình được, mà phải phá cho nó rất tỉnh,
con người mình rất tỉnh rồi mình mới thôi. Thì mình phải dùng pháp Thân Hành Niệm
mình tu tập để phá cho nó thật sạch. Thì nó mới được con!
Tu sinh: Là lúc ấy mình phải đi, phải nhiệt
tâm mình, mình tu tập cho nó thật tỉnh.
Trưởng
lão: Đúng vậy!
Con phải nhiệt tâm lắm. Mình phải phá như vậy, chứ còn đi mà không nhiệt tâm
thì nó lờ mờ, lờ mờ, nó không có rõ.
Rồi thì, con
còn hỏi gì không con? Con cứ hỏi đi, cứ ngồi hỏi đi con!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét