30-PHÁ VÔ KÝ, HÔN TRẦM
(11:29) Tu
sinh: Kính bạch Thầy! Con tu tập thời gian qua thì con thấy phần này, thưa
Thầy! Nói chuyện về vô ký đó, là hồi gần đây con ngồi tu tập nó dễ rơi vô cái
vô ký đó Thầy. Thì dù con có cố gắng nhiều đi con cũng không thể vượt qua được.
Thì kính xin Thầy giúp đỡ cho con pháp hành.
Trưởng
lão: Được con,
cái đó không khó! Bây giờ con về con tập, mình tập tu chứ chưa phải là con áp dụng
vào đời sống tu hành của con, mà đây tập cái phương pháp, mình phải tập cho nhuần
nhuyễn rồi mình mới áp dụng cho đời tu của mình.
Vậy thì con
sẽ tập pháp Thân Hành Niệm, con sẽ tập pháp Thân Hành Niệm. Pháp Thân Hành Niệm
đó thì: con đi con biết con đi; con đứng con biết con đứng, có vậy thôi. Rồi
con tập nó có giờ có khắc, chứ không phải là mình ráng mình đi, mình thức suốt
đêm, không phải vậy đâu. Thí dụ như một đêm vậy đó, con chọn lấy hai tiếng, đầu
hôm con tu một tiếng, rồi nửa đêm con thức dậy đó, con tập một tiếng thành ra một
đêm con tu hai tiếng mà thôi. Rồi trong hai tiếng đó qua kinh nghiệm mà tập
pháp Thân Hành Niệm như vậy đó, thì con sẽ trình bày lại cho Thầy, coi thử coi
con tập đúng hay là sai. Nếu mà thấy đúng đó, Thầy nói: "Được rồi,
con tập như vậy là rất đúng, con nên tiến tới tập thêm, tăng lên nữa đi".
Thí dụ bây giờ một tiếng thì con tăng lên một tiếng rưỡi, tùy theo cái khả năng
cái sức khỏe của con thì cho nó tăng lên. Mà tăng lên như vậy thì thường thường
là khi mà cho con tu tập như vậy đó Thầy phải theo dõi, theo dõi từng cái hành
động tu tập của con, coi cách thức đi như vậy con đi đúng hay sai. Chứ không
khéo đi sai nó cũng là chậm lại pháp mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét