Thứ Tư, 28 tháng 6, 2023

29- TÂM THANH TỊNH

 

29- TÂM THANH TỊNH

Trưởng lão: Hoàn toàn cho đến khi nào mà mấy con thấy mấy con đủ khả năng Thần Túc thì lúc đó mấy con mới thấy tâm mấy con chưa thanh tịnh chút nào hết, muốn có Thần Túc, Thần thông làm sao có được? Các con, trước tiên các con muốn có đủ cái lực, năng lực của Tứ Thần Túc thì ít ra thì mấy con cũng đang thanh tịnh chứ! Mà tâm thanh tịnh có được là mấy con bắt đầu tu tập, mà giữ được tâm thanh tịnh thì cái gì mấy con, khó lắm. Con người ta mang bản thân cũng một kiểu giống như mọi người, thế mà tu theo đường Phật lại phi thường một cách kỳ lạ. Nhưng chúng ta tu hành, chúng ta không cầu phi thường, mà chúng ta cầu Tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự.

(01:19) Cho nên Thầy cô đọng lại cái chân lý đạo Phật có mấy chữ: Tâm Bất Động, tức cảnh nào nó cũng không động; Thanh Thản, nó luôn luôn nó thanh thản, nó an ổn, nó không bị động.

Vậy mà chúng ta giải thoát, chúng ta biết rất rõ là chúng ta giải thoát. Từ đó mấy con xem cái trí tuệ của mình, hồi nào trí tuệ của mình không thể biết ngày mai là xảy ra chuyện gì, nhưng mà sao hôm nay mình ngồi đây mình biết ngày mai sẽ có một chuyện xảy ra ở đây như thế nào. Mình biết ngay trên ở bản thân của mình nữa chứ không phải là biết người khác. Đó thì mấy con thấy con người ta có đủ khả năng của nó như vậy ấy, mà chúng ta không đủ thanh tịnh thì nó không bao giờ nó có. Mà giữ thanh tịnh như thế nào đúng, như thế nào sai? Giữ thanh tịnh mà làm cho nó ức chế nó, như Thiền Đông Độ, làm cho cái trí tuệ nó không phát triển, thì như vậy nó đâu phát triển được. Do đó ta chỉ biết mà bị gò bó, bị cột trói thành ra nó không phát triển được gì cả hết. Cho nên tu sai thì nó dẫn mình sai, vì vậy mà hầu hết chúng ta chịu ảnh hưởng Thiền Đông Độ, tự ông cha chúng ta tu hành theo Phật giáo đều chịu ảnh hưởng của Thiền Đông Độ rất nặng.

(03:13) Cho nên chúng ta hãy dẹp bỏ những cái tu sai này, để rồi chúng ta ngồi lại chơi. Nhưng trí tuệ chúng ta, trong đầu chúng ta khởi một niệm, chúng ta triển khai cái niệm đó thiện hay ác; niệm đó làm khổ mình, khổ người; hay niệm đó đem lại sự an vui cho mình, cho người; mà mỗi lần mà có những cái tâm, có những cái niệm khởi lên mà mình đều triển khai như vậy thì cái trí tuệ của quý thầy, của chúng con, Thầy nói nó rộng lớn vô cùng và sáng suốt vô cùng. Có phải lợi ích không? Còn mỗi lần có khởi niệm cứ dẹp, cứ dẹp không cho niệm nữa thì đó là sai, không đúng với đạo Phật.

Hôm nay Thầy khuyên mấy con tu cho đúng cách, để không phí uổng một đời người đi theo đạo Phật, bỏ hết cuộc đời tu mà được những gì? Hai chữ "Gò bó" Thân tâm của mình, cuối cùng mình chẳng có được sự giải thoát gì cả, trí tuệ thì không triển khai được, mù mờ, chuyện ngày mai không biết thì đó là mù mờ, mình không rõ; còn ngày mai chưa xảy ra mà người ta đã biết, ngày mai sẽ đến chúng ta những gì. Các con cứ tu thử, khi nào Tâm các con thanh tịnh, lúc bấy giờ tâm thanh tịnh đó các con khởi nghĩ ngày mai, thì các con sẽ hiểu biết ngày mai nó sẽ xảy đến cho các con những gì, và những người xung quanh các con sẽ gặp chướng ngại gì? Nó đều biết rất rõ!

(5:05) Còn bây giờ con chưa thanh tịnh thì các con khởi niệm ngày mai, các con không biết gì cả! Thì tu mãi! Chỉ gò bó, ức chế ý thức của chúng ta mà thôi, chẳng có lợi ích gì hết mấy con. Cho nên sáng nghe đạo, chiều chứng đạo. Đạo Phật quá đơn giản!

Cái chúng ta hiểu biết, mà người biết là người bỏ xuống hết, đời là vô thường có gì đâu mà còn ham, bỏ xuống hết thì thanh tịnh, mà thanh tịnh thì ngày mai xảy ra, chưa đến, nhưng mà ngày mai xảy ra điều gì chúng ta biết cả. Có như vậy chúng ta mới thấy cái kết quả của sự tu của chúng ta. Nó không phải chúng ta rèn luyện Thần thông mà tại tâm thanh tịnh của chúng ta, mấy con! Tại tâm thanh tịnh của chúng ta biết buông bỏ. Bỏ xuống hết, đời có gì đâu nữa, hết, không còn có gì hết.

May mắn thật, mình sinh ra đời gặp được Phật pháp, đó là cái may rất lớn cho chúng ta, biết được con đường đi để cứu mình thoát ra sinh tử luân hồi không còn luân hồi, không còn sinh tử nữa. Chỉ có bấy nhiêu đó mà chúng ta đã thành công trong cái sự nghiệp giải thoát của người tu theo đạo Phật. Nó quá đơn giản mấy con! Chúng ta đừng có ngồi đó mà gò bó, ức chế ý thức của chúng ta, mà chúng ta triển khai ngay cái trí tuệ đó, cái ý thức cho thêm sự hiểu biết đó, để cho sự hiểu biết đó càng ngày càng rộng lên. Bởi vì đạo Phật là đạo trí tuệ chứ không phải đạo gò bó, đạo làm mất cái ý thức của chúng ta, cho nên trí tuệ chúng ta càng triển khai rộng lớn, càng hiểu biết bao nhiêu thì chúng ta đi vào chỗ chứng đạo bấy nhiêu.

Cho nên mấy con phải cố gắng, cố gắng để tu khéo, rồi đây Thầy mà có ra đi thì mấy con chơi vơi, không biết ai mà nương tựa để tu tập. Không lẽ mà Thầy sống hoài sao? Thầy cũng phải có ngày ra đi! Nhưng hôm nay Thầy dạy mấy con, mấy con tu đạt được những kết quả phúc lành Thầy để lại, sự sống của Phật giáo gom lại được, gom lại được, thì chính mấy con là người sống truyền nối tiếp mạng mạch của Phật giáo, để cho con người còn có người đi đến chỗ thoát khổ.

(08:23) Hôm nay mấy con có người nào thưa hỏi Thầy điều gì nữa không? Có người nào tu thấy mình sai thì phải cố gắng nghe lời Thầy sửa. Nếu mà chưa biết cách sửa, bởi vì nói sửa chứ sự thật ra khi chúng ta đã thành cái thói quen, sửa không được, nó sẽ ngồi lại rồi cái tâm, cái ý thức của chúng ta nó sẽ gom lại, cái gì sửa nó cũng không chịu ra, mà nó cứ hễ mình ngồi khoanh chân lại, hoặc ngồi lại thì bắt đầu nó gom vô, đó là cái khó mấy con. Nếu trường hợp mà gặp khó khăn đó thì mấy con xin gặp riêng Thầy để Thầy dạy cách thức cho các con phá, về mà tập tu cho được, nếu không khéo để rồi mấy con tu riết rồi chẳng ra gì hết, rất uổng, rất uổng phí đi.

Mấy con có thưa Thầy gì nữa không con? Ráng cố gắng nhớ lại sự tu tập của mình, những gì mà tu đúng thì thôi, những gì mà tu sai cần phải thưa hỏi rất kỹ, bởi vì cả một đời người các con bỏ hết, bây giờ đến đây chỉ còn quyết tâm tu mà thôi. Nếu một mai mà tu chẳng ra gì thì phí hết cả một đời người, quá uổng! Cho nên vì vậy, xét lại những ngày mình tu tập, những phương pháp mình ngồi thiền tập tu như thế nào đúng, như thế nào sai? Rồi xin gặp Thầy, Thầy chịu khó để rồi gặp lại các con, các con sẽ trình lại cách thức nhiếp tâm, cách thức ngồi thiền như thế nào đúng, như thế nào sai. Trực tiếp các con ngồi như trước mắt Thầy để Thầy quan sát từng hơi thở ra, hơi thở vô của mấy con, rồi Thầy giúp đỡ cho mấy con vượt qua những cái khó khăn trong cuộc đời tu hành của mình.

Mấy con có hỏi Thầy gì không? Theo Thầy thấy nếu không phải bây giờ, mà các con có thể về thất rồi suy tư chín chắn, rồi thưa hỏi lại cho chín chắn để cho mình tu học cho nó đúng cách, mấy con!

Trưởng lão: Con hỏi đi!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

546-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  545-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như...