16- HỌC LÀM CHỦ SANH TỬ
Trưởng
lão: Có gì ước ao,
nguyện vọng như thế nào, cứ thưa Thầy.
Phật tử: Con thưa Thầy, hoàn cảnh của con
bây giờ về Thành phố thì không có tiện, Thầy dạy làm cho bé Nhi học thêm, với lại
bổ sung tri kiến á Thầy. Con xin Thầy dạy cho con hiểu những cái ý nghĩa: bổ
sung tri kiến là như thế nào là một? Còn hai là xin Thầy cho con hỏi một câu hỏi:
ở trong Tu viện thì cái chỗ nào cho con của con, giúp cho cháu học được nhiều
việc? Thầy dạy cho con?
(00:46) Trưởng
lão: Ừ! Con ngồi xuống đi con. Bây giờ về cái phần tri kiến, mà học thức
ngoài đời, nó học tới lớp nào rồi?
Phật tử: Dạ, giờ nó mới có lớp 6, nó học trễ
hơn người ta một năm hay ba bốn năm gì đó…
Trưởng
lão: Cũng tạm được,
không sao đâu. Mình đi tu rồi, đời không có huân nữa. Đã đi tu rồi bỏ hết cuộc
đời, buông cái đó. Bây giờ vô, cũng không có làm quan, làm thầy giáo, làm ai nữa
hết đâu, bỏ xuống hết! Hể mình biết vô đây mình tu thôi, thì duy nhất chỉ có
làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Có ông thầy giáo nào, có ông hiệu trưởng nào, có
ông viên quan nào mà làm chủ được bốn sự khổ này? Chỉ có ông Phật. Mà mình đi
theo đạo Phật, mình làm chủ được bốn sự đau khổ này, quá hạnh phúc! Vô đây mấy
con thấy, cơm không lo cũng có ăn, không phải giải thoát à? Ở ngoài đời đi kiếm
hột cơm đâu phải dễ ! Thấy khổ sở không?
Cho nên con
có con lớn đó, đừng có nghĩ đến cái sự học của nó. Nó chỉ học cần hiểu biết là
đủ rồi. Vô đây cái trình độ nó kém, người ta sẽ hướng dẫn nó về Phật pháp. Mà
trình độ hiểu biết về Phật pháp là trình độ hiểu biết để giải thoát, để tâm
mình không còn đau khổ nữa. Ai chửi, ai mắng, ai làm gì, mình không buồn khổ,
giận hờn, thì đó là giải thoát, phải không? Chứ còn con bây giờ cho nó đi học,
cỡ nó, cái trình độ nó đi ra nó làm quan chắc cũng không ai chấp nhận cho nó
làm cái gì đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét