497- TRAU DỒI TÂM TỪ TRÊN KHẨU HÀNH/ 1
1.1- NHẮC
TÂM CẦN THẬN, Ý TỨ KHI ĂN UỐNG
(00:00) Trưởng
lão: Bây giờ chúng ta học tiếp tới hành động lòng Từ nơi miệng của
chúng ta.
Có hai
hành động:
1.
Trau dồi miệng lưỡi khi ăn, uống, nhai nuốt phải ý tứ cẩn thận, tránh nhai lầm
chúng sanh, nhai chúng sanh, nuốt chúng sanh vào miệng.
Nghĩa là
chúng ta ăn cái món ăn nào đó chúng ta phải coi chừng. Nhiều khi chúng ta thấy
còn một hai con kiến: “Thôi kệ, nuốt đại nó đi, nhai đại cái bánh này
cũng ăn thua gì!”, bỏ miệng nhai. Đó là lòng Từ chúng ta chưa thực hiện
được.
Khi mà trên
một cái miếng bánh hoặc là một thực phẩm của chúng ta ăn có một vài con kiến,
chúng ta hãy dùng một cái que cây, nhẹ nhàng chúng ta từ từ để cho nó bò lên rồi
chúng ta đưa - bữa ăn cơm của chúng ta nó còn cái thời gian dài, đâu có mất đâu
mà lật đật, cho nên chúng ta đâu có vội vàng - vì vậy mà từ từ chúng ta đưa
chúng ra khỏi cái món ăn của chúng ta và đồng thời chúng ta mới ăn.
Đó là những
cách thức tu tập của những người đệ tử của Phật, người cư sĩ cũng như người tu
sĩ. Chớ không phải nói rằng: Người tu sĩ thì phải ăn uống như vậy, còn người cư
sĩ thì phải vội vàng để lo làm cho có tiền, có bạc, rồi nhai nuốt tất cả chúng
sanh trong bụng của mình - thì cái điều đó là một cái điều nó không đúng cái hạnh
của một cái người đệ tử của Phật.
Đệ tử của Phật
thì nó có cư sĩ và tu sĩ, thì người tu sĩ cũng như người cư sĩ phải tu tập những
cái hạnh này để chúng ta thực hiện cái lòng thương yêu.
Mỗi lần
ăn uống, nhai nuốt đều Như Lý Tác Ý:
Đó khi mà,
lúc nào mà chúng ta nhai trong miệng, ăn trong miệng một cái vật gì thì chúng
ta phải thầm để mà như cái lý mà tác ý ra.
Đây là cái
câu mà chúng ta dùng pháp hướng để mà chúng ta tu tập cái lòng Từ trong khi
chúng ta ăn:
“Ta
nhai nuốt, ăn uống, tâm ta phải thương xót chúng sanh, lỡ nhai nuốt ăn vào bụng
làm cho chúng sanh đau khổ và thiệt mạng là một điều tội lỗi lớn!”.
Đó mình nhắc
mình như vậy để cho mình cẩn thận từ cái chỗ ăn uống của mình.
Và hằng ngày
chắc chắn là ai cũng có ăn hết: Người cư sĩ thì người ta ăn ba bữa, thì mỗi một
lần ba bữa thì người ta đã nhắc được ba lần, còn chúng ta ăn ngày một bữa thì
chúng ta nhắc có một lần, và như vậy ngày nào chúng ta cũng nhắc một cái lời
này để cho nó thấm nhuần và nó cẩn thận, ý tứ trong khi chúng ta nhai nuốt. Đó
là một cái điều làm chúng ta rất tỉnh thức trong cái sự ăn uống của chúng ta.
Đó là cái sự
mà, vừa rồi đó thì trau dồi cái miệng, thì về ăn, thì chúng ta có một câu hướng
tâm như vậy để nhắc cho chúng ta.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét