461- 3- CHẾT - VỊ THIÊN SỨ THỨ BA
(01:34:28) Vị
thiên sứ thứ ba, quý thầy có thấy chăng?
Đó là
một người chết, mạng chung; thân hư hoại, các giác quan đều diệt hẳn, thân thể
ngay đơ cũng như cây khô; vứt bỏ ngoài gò mả cho cầm thú ăn thịt, hoặc để trong
quan tài dùng lửa thiêu đốt.
Đó là
do tâm buông lung cho nên không tu tập về thân, khẩu, ý của mình, cải đổi mười
điều ác, tu tập sống theo mười điều lành, do vì thế, quý thầy phải chịu cái khổ
đau do tâm buông lung này.
Chính
quý thầy làm nên tội cho mình, chẳng phải cha mẹ, anh em cùng tất cả những người
thân quyến thuộc, chính vì hành động ác của mình mà phải gánh chịu hậu quả khổ
đau đó.
Đó là Phật
nêu ra ba cái vị sứ giả để cho chúng ta thấy rằng, luôn luôn lúc nào nó cũng nhắc
nhở. Thì Thầy tin rằng trong cuộc đời chúng ta nếu không bước ra đường chứ bước
ra đường thì chúng ta vẫn thấy người già, rồi người bệnh, rồi người chết, chắc
chắn là nhan nhản trước mắt của chúng ta, liên tục chớ không phải không.
Hằng ngày nếu
mà chúng ta có dịp đi về thành phố thì không ngày nào mà chúng ta không thấy
cái xe mà chở quan tài có người chết. Và nếu mà chúng ta đến bệnh viện, nhà
thương thì chắc chắn chúng ta sẽ thấy biết bao nhiêu là người bệnh đau, khổ sở,
mổ xẻ; thấy mà ghê gớm, sợ hãi.
Thế mà chúng
ta không cảnh giác được mình, cứ nghĩ rằng cái thân này còn dài lắm, nhưng thời
gian còn ngắn quá, không có đủ cho chúng ta tu tập nữa!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét