396- TU SINH MONG THẦY MANG THEO THỊ GIẢ
(1:11:35) Và
bây giờ thì Thầy tiếp tục bài giảng giáo án hôm nay. Bây giờ các con còn ai có
ý kiến gì không, có thưa hỏi gì nữa không?
Tu sinh: Thầy giảng như đó thì từ nãy giờ
chị em chúng con nghe rất hiểu rồi. Dù thế nào cũng không thể kìm chân Thầy ở lại
được. Đó là một điều vinh hạnh cho các con.
Thôi thì
chúng con cũng ráng phải trong ba tháng nữa, cũng nỗ lực, tới đâu hay tới đó. Rồi
thì sau này, mỗi người thì mỗi ý, ai muốn tu cách nào thì cứ theo trong giáo án
Thầy mà tu, còn chẳng may không được thì cũng phải đành chịu. Còn ai muốn ở lại
đây tu thì tu, ai muốn về thì về, đó là sau này tụi con sẽ giải quyết sau.
Còn cũng cầu
chúc cho Thầy lúc ra đi, nhưng cực khổ quá như vậy mà Thầy không có thị giả nào
theo thì rủi bệnh hoạn trong rừng sâu, nước độc ra thì cực khổ cho Thầy biết
bao nhiêu!
Tụi con thấy
đau lòng quá, không biết nói gì hơn nữa! Thôi thì chúng con cũng cam tâm nhận
như vậy thôi, chứ cũng không dám thỉnh cầu Thầy nữa!
(1:12:55) Trưởng
lão: Bây giờ Thầy tiếp thêm vì con có gợi ý người thị giả.
Thì Mật Hạnh
có xin Thầy là Thầy đi đâu thì xin cho Mật Hạnh theo đó, nhưng Thầy nghĩ rằng:
Không biết sức của Mật Hạnh có chịu nổi trên bước đường gian khổ trong rừng
sâu, núi thẳm hay không?
Điều đó là
Thầy rất ngại. Bởi vì, Thầy thấy sức khỏe nó cũng kém chớ không phải được như
Thầy. Tuy rằng Thầy già yếu nhưng cái sức khỏe của Thầy rất nhiều.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét