325- SỐNG ĐÚNG GIỚI LUẬT NHƯNG KHÔNG CHÊ BAI NGƯỜI PHẠM GIỚI
(00:00) Bây
giờ Thầy sẽ tiếp tục qua cái giáo án vừa rồi, để chúng ta học cái giáo án này
trong cái mùa hạ này cho nó hoàn tất cái giáo án của đạo Phật đã dạy các vị Tỳ
Kheo ngày xưa, cũng như bây giờ thì Thầy theo cái giáo án này mà dạy quý thầy
tu tập trong hiện tại.
Trong cái
giáo án Thầy có nói rõ ràng là hai cái đời sống rất là cụ thể.
Vì cái đời sống
của thế gian thì nó theo cái dục lạc của thế gian, cho nên chúng ta thương,
ghét, giận, hờn, phiền não, nhiều thứ đau khổ.
Và cái đời sống
mà của người xuất thế gian thì nó không còn có những cái tâm lăng xăng đó nữa,
và nó không còn có cái tâm ham muốn nữa, cho nên nó phóng khoáng như hư không,
nó trắng bạch như vỏ ốc, nó làm cho cái người tu sĩ thanh thản hàng ngày, không
còn vướng bận một cái gì trong tâm hồn.
Do cái sự so
sánh này mà quý vị đã chọn lấy con đường tu theo đạo Phật. Mà đã chọn lấy nó rồi
thì quý thầy sẽ học tập cái gì trước tiên?
Như ở trong
cái giáo án tóm lược này:
Khi đã
quyết tâm cắt ái, xuất gia như vậy, quý vị phải siêng năng học tập giới luật,
không có giới nào mà quý vị không thuộc. Quý vị phải thường hằng, cố gắng sống
đúng giới luật, không cho phạm phải một lỗi nhỏ; sống đúng nếp sống oai nghi tế
hạnh của người tu sĩ đạo Phật.
Vậy muốn sống
đúng giới luật không phạm phải lỗi nhỏ mà quý thầy không học giới luật thì làm
sao quý thầy biết cái lỗi nào mà là cái lỗi nhỏ, lỗi lớn nào ở trong giới luật?
Cho nên đến
cái giai đoạn này, Thầy phải giảng cho quý thầy rõ biết cái giới luật, hiểu biết
hai trăm năm chục giới luật của người tu sĩ, của người Tỳ Kheo.
(02:13) Nhưng
quý vị có những người xuất gia mà cũng có người tại gia, cho nên không phải quý
vị học giới luật ở đây để rồi quý vị đi ra chê cười những người xuất gia.
Khi quý vị
đã hiểu biết giới luật là để cho quý vị tu tập chớ không để cho quý vị ra biếm
nhẽ người khác, vì Phật giáo không dạy cái điều biếm nhẽ người ta.
Người ta có
phước duyên thì người ta tu đúng giới luật, thì người ta được giải thoát. Người
ta chưa đủ phước duyên, người ta tu từng chút, từng chút, thì cái sự lỗi lầm của
người ta để lần lượt người ta sẽ sửa. Chớ không phải để cho quý vị học giới luật
mà quý vị chê cười người ta, quý vị khinh bỉ người ta.
Còn mình là
cư sĩ mà mình đã thông giới luật, không phải là cái thông giới luật đó để cho
mình đem ra mình coi rẻ quý thầy, mà mình thông giới luật là để cho mình tu tập,
giữ gìn Phạm hạnh, tâm hồn thanh tịnh của mình để mình đi đến chỗ giải thoát
hoàn toàn.
Cho nên một
người tu theo đạo Phật là một người không khinh chê ai, không khen pháp này,
không chê pháp kia, chớ không phải chúng ta đứng ở góc độ tu này chê pháp người
khác.
Cho nên đạo
Phật không bài bác, không lý luận, không hý luận, chỗ vui đùa bằng cách thích
thú của một tâm hồn thế gian, khen và chê. Vì vậy hôm nay, Thầy giảng giới luật
cho quý vị hiểu biết để quý vị tu chớ không phải để cho quý vị chê cười người
khác.
Vì người
khác người ta phạm giới, người ta lỗi thì đó là cái nhân quả để cho người ta gặt
hái, người ta chịu cái quả đó, chớ không phải chỗ để quý vị cười chê người ta.
Nếu quý vị cười chê người ta thì quý vị phải gặt hái cái quả cười chê đó, dù
quý vị là người giữ giới thanh tịnh.
Cho nên
trong giới luật rất là cấm kỵ cho những người mà khen chê, lấy sự hiểu biết của
mình chê người khác, lấy pháp tu của mình bài bác pháp của người khác, là sai,
không đúng Phạm hạnh của người tu theo đạo Phật.
Người tu
theo đạo Phật thì không bao giờ có sự khinh chê ai cả: Nghèo chúng ta không
khinh, giàu chúng ta không nịnh bợ, người học dở chúng ta không khinh, người học
hay chúng ta không khen. Do chỗ tu hành giải thoát chớ không phải chỗ khen chê
đó.
(04:52) Cho
nên từ đây về sau, quý thầy đã học được giới luật ở đây giảng dạy, và quý thầy
đã cố giữ gìn được thì quý thầy hãy thương xót những người, người ta chưa làm
đúng chớ không được khinh chê bài bác họ, không được ở đây đi ra chỗ khác mà chỉ
trích họ bằng cách này, bằng cách khác.
Nếu ai làm
trái lời dạy của Thầy ở đây thì sẽ đọa địa ngục, vì làm cho Phật Pháp chia rẽ,
vì làm cho Phật Pháp suy đồi thêm, không ích lợi cho quý vị mà làm sự đau lòng,
rạn nứt trong một đại gia đình tôn giáo Phật giáo.
Quý vị nhớ kỹ
những lời này, quý vị phải gắng ghi ở trong lòng của quý vị, không được đem giới
luật hiểu biết mà quý vị chê cười người khác.
Thầy nhắc lại
một lần nữa để quý vị nhớ kỹ: Khi học giới luật không được khinh chê người phạm
giới, lần lượt mình hãy giữ mình cho đúng giới luật của Phật, những người phạm
giới người ta sẽ theo đó mà người ta sửa mình chớ không được chỉ trích họ.
Thầy tin rằng,
khi những lời Thầy dặn bảo và khuyên lơn quý thầy, quý vị thì quý vị hãy cố gắng
mà nghe những lời Thầy dạy để trong một cái đại gia đình Phật giáo không có sự
rạn nứt mà có một tình thương nhau “chị ngã em nâng”. Chớ không thể nào chúng
ta thấy những người khác phạm giới mà chúng ta coi thường họ.
Người tu sĩ
Phật giáo biết thương yêu chớ không biết thù hận. Người tu sĩ Phật giáo biết
giúp đỡ, không biết từ bỏ những sự giúp đỡ của những người phạm phải những lỗi
lầm. Người tu sĩ Phật giáo biết tha thứ, không biết cố chấp, không có cố chấp.
Vì vậy,
chúng ta tu hành thì phải giữ mình cho trọn vẹn những đức hạnh đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét