318- BỎ NGHỀ ÁC ĐỂ TRÁNH TÀ NGHIỆP, TÀ MẠNG
(11:36) Đây
là giai đoạn thứ nhất ở trong bước đường tu tập.
Nghĩa là cái
người muốn tu tập theo đạo Phật, muốn hướng đến với đạo Phật, thì chúng ta phải
từ giã sáu cái nghề, phải đổi sáu cái nghề đó, không còn hành sáu cái nghề đó nữa.
Thì như vậy là chúng ta phải có một sự suy tư rất kỹ.
Nhiều khi
chúng ta làm cái nghề đó mà chúng ta không thấy rằng trong cái nghề đó tạo nên
cái sự đau khổ, rồi nuôi cái thân của chúng ta, như ở trong Bát Chánh Đạo thì
như quý thầy đã thấy, nuôi cái Chánh Mạng của chúng ta bằng những cái đau khổ.
Mặc dù là
chúng ta ăn chay, chúng ta không ăn thịt chúng sanh, ăn thịt động vật, nhưng
chúng ta làm cái nghề nó không tốt, chúng ta vẫn nuôi cái thân mạng của mình nó
chưa phải là chân chánh đâu, không phải là Chánh Mạng đâu.
Cũng như bây
giờ, chúng ta làm cái nghề ăn trộm đi, chúng ta lấy của của người ta, rồi chúng
ta mới bán cái của đó đi, chúng ta lấy tiền đi, rồi chúng ta mới đem về mua gạo,
mua thóc, mua thực phẩm rồi chúng ta sống. Thì như vậy là chúng ta lấy từ cái
chỗ tham lam, trộm cắp đó đó, mà đem lại bằng cái thực phẩm để mà nuôi thân
mình thì như vậy mình có nuôi Chánh Mạng mình không? Đó là tà mạng chứ không phải
Chánh Mạng!
Vì thế mà
khi đến với đạo Phật thì chúng ta phải nuôi thân mình bằng những cái nghề chân
chính, bằng cái hành động chân chính chứ không phải bằng cái hành động không
chân chính được.
Đó là cái
giai đoạn thứ nhất của bước đường tu tập theo đạo Phật. Nó chưa phải là cái người
xuất gia, mà đây là cái người cư sĩ muốn đến với đạo Phật, muốn hiểu với đạo Phật
bằng một cái tự lực cứu mình như ở trên mà Thầy đã nói, thì bây giờ chúng ta phải
chuyển những cái nghề nghiệp cho lương thiện, cái nghề cho chân chánh - Chánh
Nghiệp, chớ không nên ở trong những cái tà nghiệp, ở trong cái nghề nghiệp mà
có sự đau khổ, có sự chết chóc ở trong đó, thì đạo Phật không chấp nhận cho những
người đó trở thành những người đệ tử của mình.
(14:00) Mặc
dù Đức Phật không nói ra điều này, nhưng những người mà còn hành cái nghề đó mà
không có thực hiện được, thì dù có đi theo con đường của Phật, đi tu đến cái mức
thiền định nào đi nữa, thì vẫn xem cái người này vẫn là tu theo cái đường lối
thiền của ngoại đạo, của tà đạo, của tôn giáo của ngoại đạo chứ không phải là của
chính đạo Phật.
Vì cái cơ bản
bắt đầu nó phải thực hiện từ cái tâm từ bi, mà sáu cái nghề này chúng ta thấy,
từ cái chiếc áo cư sĩ phải hành nghề mà sống, thế mà chúng ta hành nghề không
lương thiện!
Không lương
thiện ở đây có nghĩa là hành nghề giết hại làm đau khổ chúng sanh, đem đến những
tai họa cho chúng sanh.
Thí dụ như
cái nghề bán rượu là cái nghề có thể đem lại cái tai họa, cái sự đau khổ cho
người khác. Khi một người say rượu, họ không có từ một cái gì mà họ không làm.
Cho nên cái nghề này không được làm, và sáu cái nghề này, chúng ta thấy rõ ràng
là cái người theo đạo Phật thì không nên làm.
Đó là cái
giai đoạn thứ nhất, mà chúng ta muốn bước chân vào đạo Phật thì chúng ta phải từ
giã những cái nghề này.
Bởi vì cái
giáo án của Phật nó phải đi từ chỗ mà chúng ta làm được. Cũng như bây giờ chúng
ta đang làm cái nghề chài lưới, mà chúng ta thấy rằng mình muốn hướng đến con
đường của đạo Phật thì mình phải thay đổi cái nghề đi bắt cá này đi, bằng cách
là chúng ta đổi cái nghề đó ra cái nghề thợ mộc. Được không? Được!
Còn bây giờ
cái người đó họ đang buôn bán thịt nè, thì bây giờ họ đổi cái nghề đó, họ đi
buôn bán hoa quả được không? Được! Họ buôn bán hàng vải được, có sao đâu?
Đức Phật đâu
có cấm họ làm cái nghề để mà họ sống, nhưng mà cái nghề nó không có phải là cái
nghề đau khổ, cái nghề tạo nên những cái sự đau khổ cho chúng sanh. Mà cái sự
đau khổ cho chúng sanh tức là mình tạo nên cái nghiệp ác, do đó thì mình cũng
phải thọ lấy những cái đau khổ đó.
Cho nên vừa
tránh đau khổ cho chúng sanh mà cũng vừa tránh sự đau khổ cho chính bản thân của
mình, vì vậy ngay từ cái bước đầu, cái phương pháp tu tập đầu tiên tức là cái
phương pháp đổi nghề.
Các thầy có
thấy cái chuyện đó dễ làm không? Đâu có khó làm! Mình thấy cái nghề nghiệp đó
không làm được thì mình chuyển qua cái nghề khác, thì cái chuyện đó quá dễ rồi,
đâu có gì mà phải khó!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét