58- THEO DÕI TU SINH Ở KHU CHUYÊN TU
(18:43) Thầy
Gia Hạnh: Kính thưa Thầy, con viết thư trình Thầy, con không đúng hẹn
của Thầy với lý do con đã hẹn với cô Trang và cô đã nhận lời trước khi Thầy cho
viết thư thưa hỏi. Nhưng mãi hôm qua cô mới cho biết là viết thư cho Thầy, Thầy
trả lời ngay, còn cô rất bận. Vậy con mong Thầy chấp nhận thư con bị chậm một
ngày. Con xin thưa hỏi với Thầy.
Câu thứ nhất:
Người mới tu không có trách nhiệm, chưa có đủ tư cách và chưa hiểu biết các
pháp, bản thân còn chưa tu được, hôn trầm nặng, phóng dật. Sang khu Chuyên tu
đã bị trả về nơi Tiếp nhận, một thời gian ngắn lại trở về bên Chuyên tu làm
công tác kiểm tra theo dõi người chuyên tu lâu năm, có được không thưa Thầy?
Trưởng
lão: Được! Khi
mà mình tu mà không được thì mình đi vào cái khu mà người ta Tiếp nhận để người
ta sửa những cái sai của mình, để cho mình tu cho nó đúng đắn, người ta mới tuyển
chọn cho mình đi vào cái khu Chuyên tu. Đi vào khu Chuyên tu đó mình vào tu
trong đó, mình tu chẳng ra gì, mình làm động người ta, không được.
Cho nên ở
đây, tu nó phải có từng cái giai đoạn. Thí dụ như mình mới đến tu thì người lạ
thì người ta cũng xem xét xem họ tu cái pháp môn nào? Pháp môn Đại Thừa nào hoặc
là pháp môn của Thầy? Thì người ta thấy người đó tu được tới cái giai đoạn nào
thì người ta mới chuyển cho họ.
Còn họ chưa
tu tới được gì hết, có nhiều người nói thì hay lắm, nhưng rốt cuộc nói không à,
chứ còn tu tập chưa tới gì hết. Sau một thời gian ở người ta thấy gục lên, gục
xuống. Người ta biết rõ ràng là cái người này nói dối, không có thật. Cho nên
vì vậy mà người ta đâu bao giờ mà cho mấy người đó vào khu Chuyên tu để làm động
người khác. Cho nên chọn người mà vào khu Chuyên tu rất khó chứ không phải dễ,
rất khó.
Thầy Gia
Hạnh: Dạ thưa
câu hỏi thứ hai: Một người có thể bị nhiều người theo dõi mà không biết nguyên
nhân, mục đích của lãnh đạo, không biết sai phạm mình bị theo dõi là vì sao? Vậy
kính xin Thầy cho con biết những lý do?
(21:10) Trưởng
lão: À, người ta theo dõi mình tức là người ta giúp mình tu, tại mình
còn không biết ơn, còn nói người ta theo dõi. Người ta theo dõi mình để bắt bỏ
tù hay làm gì mình?! Bởi vì người ta lưu ý đến mình, tức là người ta muốn mình
tu tốt, thì mình luôn luôn mình nhớ biết ơn! Đặng cho mình có người theo dõi đặng
cho mình tỉnh táo, mình ráng mình nỗ lực mình tu cho tốt, nên biết ơn! Còn khi
mà người ta đi, thấy người ta đi ra khỏi rồi đó, thì mình quỳ xuống mình đảnh lễ
cái người mà đi theo dõi mình, chứ đừng có nói: “Tôi thấy ghét”,
thì không tốt.
Thầy Gia
Hạnh: Kính thưa
Thầy! Câu hỏi thứ 3: Kiểm tra theo dõi là người bị kiểm tra đi đâu thì người kiểm
tra đi theo đó. Khi ngồi tu thì đi đi, lại lại trước mặt, bật đèn ở thất trước
mặt, ngồi theo dõi giống như người cai tù coi phạm nhân có được không, thưa Thầy?
Trưởng
lão: Được, vậy tốt.
Người ta chịu khó thế mà không tốt sao được! Đặng cho mình tỉnh mình tu mà. Còn
không có coi chừng mình lén mình ngủ gục.
Thầy Gia
Hạnh: Kính thưa
Thầy! Câu hỏi thứ 4: Người đi kiểm tra có quyền được nói chuyện với người bị kiểm
tra không? Và ngược lại người bị kiểm tra có được hỏi những điều muốn biết để
người kiểm tra giải thích không? Ở đây người kiểm tra bảo phải im lặng không được
nói, kể cả hai người như vậy, thế làm sao biết họ kiểm tra cái gì, cái gì sai
mà sửa? Kính xin Thầy chỉ dạy!
Trưởng
lão: Người kiểm
tra người ta được quyền người ta nói, người ta dạy, người ta hướng dẫn mình.
Còn cái người bị kiểm tra thì không được hỏi cái gì hết. Chỉ có mình đến, mình
gặp Thầy mình thưa hỏi: “Tôi bị kiểm tra bữa đó, đêm đó như vậy, không
biết con tu sai cái gì mong nhờ Thầy chỉ cho con biết cái chỗ đó mà con sửa, để
con không có làm cực khổ cho cái người kiểm tra con”. Như vậy mới được
đúng. Chứ thấy người ta kiểm tra mình, “Thấy ghét, lúc nào cũng có mặt,
theo theo hoài”!
(23:39) Thầy
Gia Hạnh: Kính thưa Thầy! Câu hỏi thứ 5: Kiểm tra với mục đích giúp
cho người phạm lỗi tốt lên, cho nên phải chỉ ra những sai phạm và về giới lẫn về
pháp hành, thế mà lại không nói, hỏi không cho hỏi thì đâu có ích lợi gì mà còn
làm xấu đi, người tu sĩ bị động, bị phóng dật. Vậy con thấy những người đó nên
quay về tu cho chính mình thì tốt hơn, khỏi lãng phí thời gian vô ích, chỉ ăn hại
cơm của đàn na thí chủ, kính thưa Thầy chỉ dạy?
Trưởng
lão: Ờ, cái người
mà người ta kiểm tra, mà hỏi người ta để chỉ dạy cho mình tu tập này kia mà người
ta không chỉ dạy, là biết người ta kiểm tra cái độc cư của mình, mình độc cư
chưa trọn vẹn. Cho nên vì vậy mà người ta không có nói, hỏi gì người ta không
trả lời, tức là người ta chứng tỏ cho mình biết là cái độc cư. Mà tại vì cái
người đó chưa có trí tuệ thông minh, cho nên chưa hiểu cái nghĩa của cái người
kiểm tra, đã kiểm tra người ta lại còn nói chuyện om sòm sao được? Cho nên hỏi
gì tôi làm thinh nấy, nhưng mà tôi cứ theo dõi hoài.
Thầy Gia
Hạnh: Kính thưa
Thầy! Câu hỏi thứ 6: Khi tu đã tỉnh thức rồi thì có cần phải nhất thiết ngồi
nhiều hay đi nhiều không? Thưa Thầy, vì người kiểm tra mới chưa hiểu biết, nên
cứ muốn phải đi nhiều mới là tốt. Chứ họ không hiểu tùy lúc, tùy chỗ, kính xin
Thầy chỉ dạy?
Trưởng
lão: Ờ, mình tu
mà tỉnh tốt thì nó không có gục, mà mình tu mà không tỉnh tốt thì nó gục hoài
à, cứ hễ ngồi một hơi là nó gục. Cho nên cái sự mà tỉnh mà nó tốt, nó không có
gục thì người ta không có cần nhắc nhở mình đâu, người ta kiểm tra cho mình tỉnh
thôi. Còn nếu mà mình mà tu mà cứ gục thì người ta kiểm tra người ta muốn nhắc
nhở cho mình chớ không có gì hết.
Cho nên vì vậy
mà trong cái vấn đề mà kiểm tra nó cũng rất là khổ. Có lúc thì cần nói thì nói,
nhưng có lúc không cần nói mà nói thì nó lại chính người kiểm tra lại sai phạm.
Cho nên người kiểm tra người ta không nói, mà người ta tìm mọi cách người ta
đánh thức bằng cách bất động tâm.
(25:41) Thầy
Gia Hạnh: Kính thưa Thầy! Câu hỏi thứ 7: Hiện nay người bị kiểm tra
theo dõi cũng chưa biết mình phạm lỗi gì mà có tới 5 người theo dõi kiểm tra.
Con muốn Thầy cho biết rõ lỗi để con tu sửa, để tu cho kết quả tốt hơn.
Trưởng
lão: Vậy lỗi
nhiều cho nên có tới 5 người theo, vậy thì mình phải biết mình có lỗi nhiều rồi.
Thì này phải tìm hiểu coi thử coi mình lỗi gì trước tiên, mà tới 5 người theo.
Cho nên mình phải thưa hỏi, thì cái người kiểm tra người ta không nói, nhưng mà
mình hỏi cái vị thầy mà hướng dẫn ý: “Không biết mà con có lỗi gì mà 5
người theo kiểm tra con dữ vậy?” thì cái vị thầy người ta sẽ hướng dẫn
cho cái lỗi của mình để cho mình thấy cái lỗi của mình. Chứ mà người ta nói là
người ta sẽ phá độc cư mất rồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét