127- THẦY TRẢ LỜI CÁC CÂU HỎI NGẮN
(1:00:54) Phật
tử 1:
Nam mô bổn
sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Thầy
Trưởng Lão Thích Thông Lạc
Con là Phật
tử của Thầy chủ Phước Tứ, hôm nay có dịp con chỉ gặp được Pháp, nhờ Thầy dắt
con Thầy chủ Phước Tứ, dắt cho con gia đình của con, với lại cho con cái, đem về
đây nhờ Pháp của Thầy, gia đình con rất an lạc, con mong Thầy gia hộ cho gia
đình con tiếp tục tu tập. Nam mô bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Trưởng
lão: Ừa, con
yên tâm. Nếu mà có tâm huyết làm, thì Thầy sẽ luôn luôn lúc nào cũng ở bên mấy
con giúp đỡ. Bởi vì Thầy giúp đỡ mấy con bằng những cái từ trường. Lời nói Thầy
ra, nó phóng ra cái từ trường mấy con. Cái tâm niệm của Thầy nó phóng ra cái từ
trường. Mà mấy con có tâm nguyện, thì cái từ trường nó sẽ đến với mấy con chứ
đúng không? Đâu có gì. Con đường của chúng sanh đang sống là con đường khổ. Mà
con đường Phật pháp là con đường giải thoát, mà Thầy đã biết con đường đó rồi.
Mà với tâm tha thiết cầu, thì Thầy sẽ sẵn sàng giúp đỡ mấy con, chớ không bao
giờ bỏ mấy con. Trừ ra mấy con bận bịu, gia duyên, mấy con tu không được thôi,
chứ còn quyết tâm là có Thầy giúp đỡ.
Trưởng
lão: Có gì
không con ?
Phật tử
2: Kính bạch Thầy
con là Thích Văn Tỉnh, à con gặp Pháp Thầy con cố gắng nương theo và con vào đường
tu tập..(nghe không rõ) Tứ Chánh Cần sao mà con thấy cái việc gì mà ..(nghe
không rõ)…sáng ăn cơm , rồi con tập Thân Hành Niệm….xin Thầy chỉ cho con Pháp
tu…!
(1:03:14) Trưởng
lão: Con hiện giờ đó, con nên tu Tứ Chánh Cần ngăn ác, diệt ác, sanh
thiện, tăng trưởng thiện. Hàng ngày nếu tâm con khởi niệm thiện, thì con triển
khai nó, thì làm cho trí tuệ con hiểu điều thiện. Mà nếu có điều, nó nghĩ điều
ác, thì con ngăn và diệt chứ đừng có để trong lòng con. Con tu nội bây nhiêu
đó, thì xong Tứ Chánh Cần. Nghĩa là, mình phải cần mẫn, siêng năng, để ngăn và
diệt ác pháp đó, đó là điều cần thiết. Còn tu những cái pháp khác, bỏ xuống hết
đi đừng có tu. Chừng nào mà, nó đến cái giai đoạn Thiền Định chỗ nào đó, thì Thầy
hoặc là cái người nào người ta đi trước, người ta hiểu biết, người ta sẽ dẫn dắt
con, có vậy thôi. Không có gì đâu mà khó đâu con. Ừa mấy con có gì cứ hỏi.
Phật tử
3: Dạ cho con
thưa Thầy, con là một người tự nghiên cứu Phật pháp, con thấy đạo Phật là đạo
trí tuệ, để đích đến, để thấy cái thực tướng cuộc sống này, nên con hỏi Thầy là
có phải ý của Phật pháp đó là khi mà ta đặt ra được ý Phật đó, thì ta quên lời,
đúng không Thầy?
Trưởng
lão: Phải rồi!
Phật tử
3: Khi đặt ý Phật,
thì quên lời, là ý con muốn nói là giữa con người chúng ta, giữa vạn vật của
Trái Đất này, cũng như là mình nói trong phạm vi Trái Đất, thì giữa con người
chúng ta có sự khác biệt về thân tướng, nhưng trong kinh Phật có nói một câu là
sự khác biệt về thân tướng ở mỗi người. Nhưng giữa con người, Phật và Bồ Tát và
phàm phu và những vật khác trong Trái Đất này, có sự đồng nhất thể với nhau và
cái đồng nhất thể đó, đó là cái chủ nhân ông mà đạo Phật cần tìm đến phải không
Thầy? (1:05:18)
Trưởng
lão: À! Phải rồi.
Chính cái chỗ đó. Đức Phật đứng ở trong cái góc độ của Phật là cái chỗ chủ nhân
ông, của mọi người.
Phật tử
3: Um, theo con
thì, theo cái nhìn của con thấy được cái chuỗi nhân ong đó, cái nhìn của con nó
có cái giới hạn của mình, thì để làm sao mà con thấy cái tri kiến, mà thấy được
thực tướng cuộc sống ở cuộc sống này. Nên nó có rõ rệt hơn ở các bậc giác ngộ,
thì xin Thầy cho con một cái nhìn, hay là một cái pháp làm cho cái Phật tánh của
mình nó có trở về cái cốt lõi của nó.
(1:05:59) Trưởng
lão: À cái đó phải tu rồi con. Mình tu thiện bao giờ nó trở về cốt lõi
được, con phải tu Tâm Bất Động -Thanh Thản-An Lạc-Vô Sự, đó là cái chỗ Phật
tánh. Con hàng ngày, tác ý: "Tâm Bất Động-Thanh Thản-An Lạc-Vô Sự", từ
trong cái chỗ bất động, rồi con tư duy suy nghĩ. Con tư duy suy nghĩ là động chứ
gì, phải không? Mà con tư duy suy nghĩ, con triển khai ra cái trí tuệ đó, con sẽ
hiểu thêm.
Cũng như bây
giờ ngồi đây nè, mà một lát nữa có chuyện gì xảy ra con hiểu biết hết. Đó! Nó cứ
như vậy, cái trí tuệ của con nó không có không gian và thời gian. Nó hiểu cái sự
sắp sửa xảy ra nó biết. Còn cái quá khứ của con, thì bây giờ có cái nhớ cái
quên. Còn khi con tu rồi đó, nó không bao giờ mà nó quên. Chớ không phải là tu
cái quên hết, không có đâu, không phải điều đó đâu. Con cũng đừng nghĩ rằng
mình tu rồi cái gì cũng bỏ qua, quên hết, ờ để giải thoát. Con đâu phải trở
thành cây đá đâu, phải không? Toàn là một cái trí tuệ của con, triển khai rộng
mở để mà hiểu biết. Thành ra nó khác, với hổng giống với cây đá, chớ đâu có giống
cây đá đâu.
Cho nên con
người phải triển khai trí tuệ, mà triển khai trí tuệ để làm gì? Để được giải
thoát. Người ta giải thoát bằng trí tuệ. Đạo Phật là Đạo Trí Tuệ mà. Giải thoát
bằng sự hiểu biết, chớ đâu phải giải thoát bằng thiền định. Bằng thiền định gò
bó ý thức của con lại đó, con nằm đó một đống, nó có làm ích lợi gì cho con.
Đó! Cho nên vì vậy mà con triển khai..
Phật tử
4:
Nam mô bổn
sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Trưởng
lão Thích Thông Lạc
Con được
duyên tới thì, qua một cái băng đĩa của Thầy dạy cho bậc thanh niên ngoài Hà Nội,
thì con rất ngưỡng mộ lời dạy ngọt ngào và nhắc nhở thanh niên, phát huy truyền
thống yêu nước của dân tộc, thì con đã tìm về Tu viện, con được đọc, con xin
sách Thầy và con xin đĩa để con đọc, thì trên cơ sở đó, thì con cũng đã nhìn thấy
cái đường lối tu tập cho rõ rệt mà Trưởng lão đã vạch ra. Nhưng mà trong cái thực
tế, mà con thực hành ấy, thì nhiều khi vì cuộc sống gia đình, nhiều khi con cảm
thấy coi như nổi lên những cái buồn chán sao mà khổ thế thì con xin là Trưởng
lão dựa theo đặc tướng, để cho con một lời khuyên, để đi sâu vào cái phương
pháp hành.
(1:08:58) Trưởng
lão: À! Theo Thầy thấy, bây giờ mấy con đều muốn tu hành để được giải
thoát, thì nên trở về cái Tu viện Chơn Như sống độc cư một mình. Chỉ có sống một
mình được, sau này tu pháp gì đó, thì Thầy sẽ triển khai cho tu. Chớ còn bây giờ
Thầy dạy mà chưa sống một mình, mấy con tu mất công, mất thì giờ vô ích lắm.
Phật tử
4: Thưa Trưởng
lão! dạ ý của con muốn vẫn trong cái giai đoạn, mà con vẫn còn đương ràng buộc,
cái bổn phận trong gia đình. Mà trong tâm mình mà ham tu, mà nó cứ bộc phát lên
những cái làm mình phải thốt lên, làm sao mà khổ thế, thì bây giờ, thì trong
cái thực hành với cuộc sống hiện tại, thì theo con nên hướng tâm con như thế
nào để con…?
Trưởng
lão: Ừa, con
nên làm đúng bổn phận đạo đức của những người trong gia đình là tốt nhất. Con
không nên lo tu giải thoát bằng cách này, bằng cách kia, điều đó bị sai. Bởi
vì, cái vị trí của con là đang vị trí sống đạo đức. Cho nên con phải sống đạo đức
làm người, sống sao cho đúng là đạo đức của con người, vậy đủ rồi.
Phật tử
4: Dạ, Con cảm
ơn Thầy ạ!
Trưởng
lão: Rồi, mấy
con có hỏi Thầy gì nữa không?
Phật tử
5: Dạ con ạ!
Thưa Thầy con hồi xưa lỡ, con không có biết nghiệp, con đã lỡ tạo, con bán rượu
từ đó giờ, con làm phước như thế nào để con giải nghiệp gia đình, cho ông bà,
cha mẹ và gia đình rảnh rang. Dạ!
(1:10:28) Trưởng
lão: Trong giới luật của Phật, nó có năm giới. Con muốn chuyển biến
thay đổi gia đình của mình, thì con luôn lúc nào, con cũng sống đúng những giới
luật của Phật, năm giới của Phật. Thì cái ước nguyện của con, nó sẽ đạt thành
những cái tâm nguyện của con, bằng không con nhớ con phải sống đúng năm giới,
năm giới đức của Phật, rồi con ước nguyện điều gì, thì nó sẽ thành tựu . Ờ!
Phật tử
6: Dạ, Kính bạch
Trưởng lão, dạ con có cái thắc mắc ở chỗ Trưởng lão chỉ dạy cho con!
Trưởng
lão: Rồi con cứ
hỏi !
Phật tử
6: Dạ con thấy
trong sách đó thì Trưởng lão nói là không có cõi giới siêu hình, nhưng mà trên
thực tế thì con thấy rõ ràng có, như vậy mà nó tác động vô mình thì như vậy là
sao ạ?
Trưởng
lão: À, như vậy
là sao phải không con? Bởi vậy, Thầy nói đức Phật đã xác định quá rõ, thân người
ta có năm uẩn mà : Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Tưởng của con, nó tác động lên
con, mà con hổng biết, con cứ tưởng là thế giới siêu hình (Thầy cười vui vẻ).
Bây giờ con thấy, con thấy ông thân của con chết lâu rồi, mà giờ con gặp đều
qua tưởng không chứ có gì đâu. Tưởng con thể hiện chứ đâu có gì đâu. Cái tưởng
nó thể hiện trong giấc mộng. Cái tưởng mà nó thể hiện qua cái sự tu tập sai của
con. Con tu tập, con lọt vào tưởng, nó thể hiện. Con không hiểu.
Thành ra dẹp
hết những cái này xuống, thì con có đi vào được Chánh pháp chứ không khéo tưởng
nó nguy hại cho con. Cho nên phải biết rõ, con phải thấu cho rõ cái tưởng của
con. Bởi vì trong thân của con nó có năm uẩn : Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức; mà
tưởng nó hoạt động còn hơn cái thức của con nữa. Cái thức của con, thì nó chạy
đông chạy tây, nó muốn cái này, nó muốn cái kia, nó làm cho con khổ. Thì cái tưởng
của con nó cũng vậy, nó còn làm con khổ hơn, nó là cái thế giới siêu hình của
con đó.
Phật tử
7: Dạ con xin
quy y Thầy, dạ hai anh có tới mấy lần mà không được gặp Thầy, hôm nay gặp xin để
quy y với Thầy. Cô Phật tử- Liên tâm
Trưởng
lão: Vậy hả
con?
Phật tử
7: Dạ con đảnh
lễ quy y với Thầy!
Trưởng
lão: Rồi, rồi,
rồi, rồi.
Phật tử
7: Một chút nữa
đưa tên tuổi ha Thầy!
Trưởng
lão: Đưa tên tuổi
con.
Phật tử
7: Dạ!
Trưởng
lão: Lên đây rồi
ráng cố gắng!
Phật tử
7: Dạ! Dạ con cảm
ơn! Dạ!
(1:12:56) Phật
tử 8: Dạ, dạ con đệ tử cũng ở xa với con cũng có đọc mấy cái bài của
Thầy viết, con ở xa, nhưng mà cái hiểu biết về Pháp con còn hạn chế, thành ra
là con thắc mắc, nhưng mà có cái gì Thầy tha thứ cho con !
Trưởng
lão: Không có
gì đâu con!
Phật tử
8: Dạ! Con có đọc
qua thì con có nghe nói về cái việc mà khi mà cái thân tâm của mình đó nó đủ mạnh,
cái chất lượng tâm của mình đủ mạnh, thì mình sẽ làm chủ được lục căn, làm chủ
được ba cái phạm hạnh. Thầy lấy giả thiết, nhưng mà trong cái thực tế là cái chất
lượng tâm của con chưa được tốt thì ý chí của con không, thì con cũng cố gắng
làm như vậy, thì con có làm chủ được cái thân, khẩu, ý của mình thôi, làm sao
mà mình cử động, mình làm sao để mình thanh tịnh được đó là dùng ý chí, thì có
được không?
Trưởng
Lão: Được chứ
con. Mình phải tu đúng pháp, mình phải giữ gìn cho đúng, thì mình làm chủ được
lục căn của mình. Chứ còn tu sai mà làm chủ hổng nổi nó đâu, coi vậy chứ nó
không hiền đâu .
Phật tử
8: Dạ, thưa Thầy
thì …(nghe không rõ) …
Trưởng
lão: À, con đường
tu mà thực hành thì con phải bắt đầu, con phải sống một mình. Con sống được một
mình rồi, thì bắt đầu Thầy sẽ trao pháp cho con tu, như vậy mới được. Con sống
có một mình, con mới tu có một bữa hai bữa, con chạy ra con nói chuyện nó lỡ mất
thời gian lắm, con hiểu không? Cho nên phải tập sống một mình trước cái đã. Thấy
sống một mình được rồi, thì giờ xin Pháp Thầy “con sẽ tu tập Pháp gì”. Con về sống
cho con trước đã con thấy con vui vẻ sống một mình, thì chừng đó Thầy dạy tiếp.
Phật tử
8: Dạ, cám ơn
Thầy!
(Một cô
nói): Để cho Thầy
nghỉ còn ai hỏi gì nữa?
(1:14:56) Phật
tử 9: Dạ, con xin Kính bạch Thầy, mẹ con tuổi đã cao rồi mà chưa được
gặp Chánh pháp của Thầy, con có thể làm gì để tạo duyên cho bà gặp được Chánh
pháp?
(1:15:07) Trưởng
lão: À, con để tạo cho mẹ gặp được Chánh pháp phải không con? Con giữ
gìn năm giới cho trọn vẹn. Con ước nguyện cho mẹ con sẽ gặp Chánh pháp trong một
đời nay. Thì mẹ con có sanh ở bất cứ ở đâu, thì mẹ con cũng sẽ gặp Chánh pháp.
Dù là sanh con trùn, con dế hoặc là loài vật, bà cũng gặp được cái thiện pháp.
Con hiểu không? Con phải giữ gìn năm giới cho trọn vẹn đó con .
Phật tử
9: Con phải giữ
trọn 5 giới là con ước nguyện là cha mẹ con…
Trưởng
lão: Ờ, ờ con ước
nguyện cha mẹ con. Cái gì mà báo hiếu không bằng giữ gìn năm giới mà ước nguyện
cho cha mẹ mình là một báo hiếu lớn nhất đó con.
(Một cô
nói) : À còn
quý vị nào hỏi nữa hông để cho Thầy nghỉ.
Trưởng
lão: Hết rồi phải
không các con?
(Một cô
nói): Dạ, chúng ta đứng
lên đảnh lễ.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét